Về đến căn phòng rách nát của Thuân thị phân phó, Liễu Nham đã đợi sẵn. Hắn ôm quyền cúi người, cung kính chào nàng. Mặc Nguyệt gật đầu, hắn cùng Như Mộng đi theo nàng vào trong.
-" Chủ nhân, nếu người phải đến Bình An Tự, những người kia chắc chắn sẽ động thủ, có cần..."
Nàng cười gian, khẽ vuốt ve bàn tay mình nói :
-" Không cần thiết, tìm kẻ chết thay là được rồi."
-" Kẻ chết thay ?"
-" Ngọc Thương, ả là người của Mặc Liên, dịch dung cho ả có chút giống ta là được."
Như Mộng 'à' một tiếng, hí hửng cười, chạy đi tìm Ngọc Thương. Nàng quay sang hỏi với Liễu Nham :
-" Dạo gần đây có chuyện gì không ?"
-" Chủ nhân, Mặc Đặc tâu với hoàng thượng là cho một tiểu thư trong phủ đi cầu phúc, không nói rõ là chủ nhân nên hoàng thượng mới chuẩn tấu. Cũng không xảy ra chuyện gì bất lợi cho Liễu Mộng trai và Ám Nguyệt lâu cả, Nam Hà sơn trang dạo gần đây thu về khá nhiều trẻ con không cha không mẹ, bị bán ở chợ nô lệ. Mấy đứa nhóc đó không có thiên phú cũng không biết tu luyện, chủ yếu là chúng tồn tại thể chất mang hoả linh căn."
Nàng im lặng, xem ra nếu nói cụ thể là nàng, thái hậu sẽ không đồng ý nhưng nàng không quan tâm. Nghe câu sau mắt Mặc Nguyệt loé lên, đôi mắt đen không thấy đáy hứng lên sự vui mừng, lập tức phân phó :
-" Liễu Nham, ngươi tìm một địa thế hiểm trở lại không để ai dễ dàng tới được, ta muốn xây dựng một tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-trung-sinh-vuong-phi-dang-yeu-cua-lanh-khoc-vuong-gia/1259086/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.