Một ngàn năm trước, luyện đan sư biến mất, Mặc Nguyệt bất ngờ với kết quả này, không ngờ 'Người' đó lại làm luyện đan sư biến mất gần hết. Nàng nhăn mi :
-" Vậy sao các ngươi chọn ta, không phải trong Vòng thời gian sẽ không ai lấy được các ngươi, như vậy đại lục sẽ không đại loạn à ?"
Kỷ Nhất Xuyên cười ngọt ngào :
-" Sau này chủ nhân sẽ biết, bây giờ người chỉ cần biết người là chủ nhân của chúng ta."
Kéo nàng vào Đan Tháp, những quả cầu pha lê bay qua bay lại, có vài quả cầu đã trở nên mờ nhạt đi, như thể sắp biến mất. Mặc Nguyệt chỉ tay vào chúng, hỏi :
-" Chúng có phải là Tinh thần lực của luyện đan sư ?"
Ngọc Thanh Nhã gật đầu :
-" Phải, có vài quả cầu mờ đi là sắp biến mất, để qua ngàn năm chúng cũng không thể tồn tại vĩnh viễn được."
-" Tiếc thật, những Tinh thần lực đó tuy hơi yếu nhưng cũng có thể giúp người thường thành luyện đan sư, chủ nhân có Tinh thần lực mạnh mẽ rồi, không cần những thứ này nữa."
Giúp người thường thành luyện đan sư ?
Ánh mắt Mặc Nguyệt loé lên một tia sáng, rất nhanh lại biến mất.
-" Những Tinh thần lực này có chịu sự khống chế của Đan Tháp không ?"
-" Có chứ, chủ nhân không lẽ muốn tạo một tông phái luyện đan sư ?"
Ngọc Thanh Nhã kinh ngạc, nếu tạo tông phái luyện đan sư, không có cường giả toạ trấn sẽ rất nguy hiểm, chủ nhân muốn mạo hiểm ?
Kỷ Nhất Xuyên hoàn toàn trái ngược với vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-trung-sinh-vuong-phi-dang-yeu-cua-lanh-khoc-vuong-gia/1259083/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.