Nàng nói xong, hai người bốn mắt nhìn nhau.
Cướp Nam Hà sơn trang ? Một trong 10 đệ nhất sơn trang ?
Như Mộng ngu ngơ hỏi lại nàng :
-" Tiểu thư... với thực lực của chúng ta sao có thể chống lại cả một trong mười đệ nhất sơn trang ?"
Liễu Nham phía sau như hiểu ra vấn đề, cau mày nói :
-" Chủ nhân, chỉ cần âm thầm giết Địa Thường, cũng có thể báo thù."
Mặc Nguyệt ánh mắt liếc sang Liễu Nham, khen ngợi :
-" Đúng, vừa trả được thù, vừa lấy lại được sơn trang. Một công đôi việc."
Như Mộng 'Ồ' lên một tiếng, lại thầm liếc qua Liễu Nham, Mặc Nguyệt đã kể cho nàng chuyện của hắn, nàng rất thông cảm cho nam tử này, quyết tâm thân thiện với hắn hơn nữa.
-" Liễu Nham ca, bây giờ chúng ta đi thôi, không cần lo lắng Ngọc Thương, ta đã điểm huyệt đạo của nàng ta, nếu không giải huyệt thì đừng hòng tỉnh lại."
Mặc Nguyệt cười, cầm khăn lụa che mặt.
-" Chúng ta đi thôi!"
Ba thân ảnh vận y phục hạ nhân lặng lẽ vận dụng Linh Lực rời khỏi phủ Mặc đại gia tộc, theo phía Nam tới Nam Hà sơn trang.
Bởi vì bản thân nàng không ai chú ý nên dù nàng có rời phủ vào buổi sáng sớm cũng không ai phát hiện ra. Ba người men theo một rừng trúc, không bao lâu một sơn trang liền hiện lên trong tầm mắt.
Nam Hà sơn trang cách phủ không xa, khoảng ba canh giờ chạy liên tục đã đáp xuống trước Nam Hà sơn trang.
Liễu Nham nhìn chữ trên bảng, đôi tay nắm chặt cắn răng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-trung-sinh-vuong-phi-dang-yeu-cua-lanh-khoc-vuong-gia/1259068/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.