Lời vừa ra khỏi miệng xung quanh nhất thời yên tĩnh lạ thường.
Không chỉ Hướng Tiểu Tứ ngây ngẩn cả người ngay cả Mộ Dung Quyết cũng bị lời mình nói dọa ngây ngô.
Hắn vừa mới nói gì? Hắn thíck nàng? ! Sẽ không chứ. . . . . .
Trừng mắt nhìn Hướng Tiểu Tứ,Mộ Dung Quyết cảm thấy bản thân điênrồi,sao lại đột nhiên thốt ra câu nói kia mà kinh khủng nhất chính làcâu “thích” hắn vừa nói lại tuyệt không cảm thấy hối hận.
“Chàng,chàng nói cái gì?” Nàng có không có nghe nhầm chứ? Hắn nói hắn thích nàng,là thật sao?
“Ta. . . . . .” Nhìn Hướng Tiểu Tứ kinh ngạc,Mộ Dung Quyết ngượngngùng khuôn mặt tuấn mỹ từ từ dâng lên ửng hồng từ cổ lan tràn khắpngười.
Thấy má hắn xuất hiện ửng hồng Hướng Tiểu Tứ không khỏi cười gian,lửa giận vừa rồi đã sớm biến mất trong lòng chỉ còn mỗi lời hắn vừa nói.
“Chàng nói chàng thích ta là thật sao?” Nàng ngẩng đầu,đôi mắt đẹplong lanh mong đợi nhìn hắn,muốn nghe hắn nói thêm một lần cho nàngnghe.
“Ta, ta. . . . . .” Mộ Dung Quyết bình sinh lần đầu ấp úng,lắp bắp mãi nà không nói được cũng không dám nhìn nàng.
Bây giờ hắn vẫn còn trong hoảng sợ câu nói vừa rồi của mình.
Hắn bị gì rồi sao lại thích nàng? Chẳng lẽ hắn đã quên suốt mười ba năm qua bị yêu nữ kinh khủng kia quấn thân ?
Suốt mười ba năm qua phải nói hắn sống trong dầu sôi lửa bỏng luôn bị nữ nhân này áp bức,tôn nghiêm phái nam hoàn toàn bị nàng dẫm dưới bànchân không thể di chuyển.
Nữ nhân này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-treu-gheo-phu/111625/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.