Vừa tỉnh dậy,sức nặng trên ngực làm Mộ Dung Quyết cúi đầu nhìn xuống.
Chỉ thấy vẻ mặt người kia còn đang ngủ say,trên má còn vươn vấn nhànnhạt hồng phấn,miệng nhỏ nhắn sưng vù khẽ cong,hai má nhẹ cọ qua cọ lạingực hắn giống như vừa tìm được vị trí tốt,thở dài một hơi mới tiếp tụcngủ say.
Nàng thế này giống như mèo con biết điều hít thở nhẹ nhàng,hắn nhìn đến sững sờ.
Mà cảnh tượng kích tình triền miên tối hôm qua cũng để hắn vừa tức vừa giận nàng.
Sớm biết nàng xưa nay lớn mật muốn làm gì làm nhưng không nghĩ đếnnàng lớn mật đến độ hạ tình cổ,đem thân thể trong sạch của mình dâng cho hắn.
Thượng cũng đã thượng,hắn thật không thể xem như không xảy ra chuyệngì.Haizzzz! Đối với nàng hắn thật không biết phải làm thế nào.
Luôn như vậy,hắn luôn không nắm được nàng,bất kể nàng làm chuyện gìhắn cho dù có tức đến đâu cũng không chỗ phát tiết,cuối cùng cũng chỉ có thể tự mình than thở.
Nhưng bây giờ hai người nằm trên giường lớn,trong sạch của nàng cho hắn,chuyện này không phải chuyện nhỏ nha!
Mặc dù nàng đã hạ tình cổ. . . . . . Nhưng tối hôm qua hắn thật không thể phân không rõ lúc ham muốn đoạt lấy nàng là do tình cổ quấy phá?
Rõ ràng chỉ cần muốn nàng một lần là có thể giả tình cổ nhưng đêm qua hắn lại đòi hỏi vô độ chìm đắm trong quyến rũ,không quan tâm nàng khócmột lần lại một lần muốn nàng.
Nhìn Hướng Tiểu Tứ,Mộ Dung Quyết không khỏi mơ màng.Hắn rõ ràng ghétnàng,ghét nàng luôn đùa bỡn hắn trong lòng bàn tay,đem tự ái phái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-treu-gheo-phu/111623/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.