Tịnh Kỳ tuyệt vọng ngồi bệt dưới nền nhà.
"Vậy là xong rồi! Người đó đúng là Hàn thật rồi"
Cô đột nhiên oà khóc như một đứa trẻ.
- Mọi người tại sao lại giấu tôi, tại sao lại không cho tôi gặp anh ấy sớm hơn...lẽ nào... Hàn sắp không qua khỏi rồi sao?
Lâm Tiêu nhìn cô đầy bất ngờ, khiến cho hai tên vệ sĩ bên cạnh cũng ngơ ngác nhìn theo.
- Tiểu thư, sao cô lại tự mình chạy đến đây?
Sau đó liền quay sang ra lệnh cho đám người bên cạnh.
- Mau đưa Tiểu thư về phòng của cô ấy.
- Không được! Nếu tôi không đến, làm sao biết các người giấu tôi chuyện quan trọng như vậy. Lâm Tiêu, anh hãy đưa tôi vào gặp Mạc Tư Hàn có được không? Tôi muốn được ở bên cạnh anh ấy...
- Tiểu thư, cô hãy bình tĩnh, tôi sẽ nói rõ mọi chuyện sau khi cô rời khỏi đây.
- Nếu anh muốn nói, đã nói từ lúc tôi tỉnh rồi, chắc chắc là Tư Hàn bị thương rất nặng, không thể nào qua khỏi phải không?... huhu....
- Tôi muốn vào trong đó! Hãy để tôi được gặp Mạc Tư Hàn...
Nói rồi Tịnh Kỳ lồm cồm bò dậy, lao về phía Lâm Tiêu đang đứng chắn trước cửa.
- Khoan đã! Người bên trong...
- Anh tránh ra!
- Tiểu thư....
- Ngăn cô ấy lại!
- Nhẹ tay thôi! Cô ấy đang bị thương.
Oáiiiiii...
Bổng chốc cả cơ thể Tịnh Kỳ bị nhấc lên, cô hoảng hốt kêu một tiếng, chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, thì đã thấy mình nằm gọn trong vòng tay của ai đó.
Tịnh Kỳ hoảng hốt nhìn lên, gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-toi-yeu-em/979284/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.