- Hàn...., em đã đợi anh suốt 8 tiếng, không phải để nhìn thấy cảnh như thế này!
Cả Mạc Tư Hàn và Tô Cẩm Tuyết đều nhìn cô với vẻ mặt đầy bất ngờ, riêng Tô Cẩm Tuyết thì thêm phần khó chịu, bờ mi cong vút khinh bỉ chớp mắt
- Tịnh Kỳ, sao lại là cô?
- Câu đó nên để tôi hỏi chị mới phải, chị định tăng ca tại nhà ông chủ sao?
- Cô..., Đương nhiên là...
Thật ra 30 phút trước Tô Cẩm Tuyết đã gọi điện muốn chúc mừng sinh nhật Hàn Tổng, ngờ đâu nhân viên quầy bar cầm máy nói anh đã uống khá nhiều, có thể sẽ không tự mình lái xe về được. Vậy nên mới có chuyện cô phải vội vàng nửa đêm chạy tới đây.
- VỀ ĐI!
Giọng nói lạnh lùng từ Mạc Tư Hàn cất lên, ánh mắt đã đục mờ vì hơi men khiến nó chứa đựng một màu u ám, tăm tối.
Tô Cẩm Tuyết ngượng ngùng lên tiếng:
- Vậy... Hàn Tổng..., em...
- Tôi nói cô ta!
- Sao?
Ánh mắt nhìn Tịnh Kỳ đầy khinh bỉ, Mạc Tư Hàn găm thẳng vào tim cô bằng giọng nói chứa đựng sự mỉa mai, chua chát.
- Thật chướng mắt!
Tịnh Kỳ đứng trước mặt anh, người đàn ông luôn hiện diện trên phía hào quang, là mục tiêu cho cô leo lên rồi hết lần này đến lần khác đang tâm đẩy cô ngã xuống, đến khi thịt nát xương tan cũng chỉ muốn hoá tro ở lại.
Cô tự mình an ủi bản thân "Tịnh Kỳ, không sao... anh ấy chỉ là đang giận mà thôi..."
- Hàn..., lí do là gì?
- Hừ! Một mình cô ấy "chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-toi-yeu-em/979273/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.