- À... Hàn Tổng, cô nhân viên mà tôi gặp ở AIM, lần sau nếu có cơ hội tôi có thể mời cô ấy dùng bữa được không?
Nghe nhắc đến tên mình Tịnh Kỳ giật bắn người, đôi đũa trên tay suýt nữa thì rơi xuống "chết tiệt! Dùng bữa cái đầu anh ý!" . Thấy Mạc Tư Hàn im lặng không nói, trong lòng bổng có chút mong đợi phản ứng từ anh "Tư Hàn sẽ không đời nào đồng ý đâu, anh đừng có mơ!"
- Ý kiến không tồi!
"Tư Hàn anh điên rồi hả?" Tịnh Kỳ len lén liếc mắt lên lườm Mạc Tư Hàn, vẻ mặt cau có trông đến khó chịu.
- Vừa hay tôi đang có thời gian rãnh, anh không ngại chứ Henry?
"Phụttt.. haha... Tư Hàn thì ra liêm sỉ của anh đã đạt đến mức thượng thừa rồi!"
Henry nhếch mép mĩm cười, ánh mắt đặc biệt vẫn dán chặt lên người Tịnh Kỳ, con người cô bắt đầu nổi hứng tò mò, nghĩ rằng Henry khôg thể nào nhận ra mình nên chầm chậm quay lại nhìn biểu hiện của hắn. Đầu chưa kịp ngóc, miệng đã hoảng hốt "a" lên một tiếng.
Cô vội vàng cúi đầu xuống để cho mái tóc giả che lấp đi gương mặt hoảng hốt của mình, phía bên dưới là bàn tay lành lạnh của Mạc Tư Hàn đang đặt lên trên đùi cô, anh ta nhè nhẹ mơn trớn xung quanh vùng da thịt trắng mịn, nõn nà. Không thèm để ý đến khuôn mặt đã đỏ ửng, ngượng ngùng của cô.
Tịnh Kỳ thật sự thấy lo lắng, hơi thở cô trở nên gấp gáp, chỉ sợ ai đó nhìn thấy dáng vẻ của cô ngay lúc này, nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-toi-yeu-em/979266/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.