Tịnh Kỳ trở về Mạc gia cũng đã hơn 8 giờ tối, khi vào gara trông thấy dàn xe của Mạc Tư Hàn đã đậu ngay ngắn không thiếu chiếc nào, liền cảm thấy có chút ấm áp bởi chưa khi nào anh lại về sớm như thế này.
Sau khi vào bên trong dinh thự, vị quản gia ngoài 50 tuổi Lâm Phúc, người làm việc lâu năm nhất ở Mạc gia đã đứng trước cổng chờ cô. Con người Lâm Phúc làm việc cẩn trọng, suy tính chu đáo, là người kề cạnh thân tín của Mạc Tư Đồ nên hầu như mọi việc lớn nhỏ trong nhà đều do ông sắp xếp. Lâm Phúc đối với Tịnh Kỳ cũng rất là quý mến, luôn quan tâm chăm sóc cô như anh em họ Mạc. Trông thấy cô bước vào ông đã cẩn trọng bê tới cho cô một ly nước ấm, ôn nhu hỏi:
- Tiểu thư đã ăn tối chưa? Tôi cho nhà bếp mang đồ ăn lên phòng cho cô nhé?
Tịnh Kỳ đón lấy ly nước tu cạn trong một hơi dài, cả buổi chiều cùng Tiêu Chiến bôn ba khắp nơi lại chỉ được ăn vội chiếc bánh mì nên giờ cảm thấy vừa đói vừa khát, nghe Lâm Phúc nói liền cảm thấy chiếc bụng đã bắt đầu biểu tình.
- hưm... hà...Bác Lâm..30 phút nữa hãy bảo người mang lên cho cháu chút đồ ăn nhẹ.
Tịnh Kỳ đầu lắc qua lắc lại, đưa chiếc cốc đặt vào tay Lâm Phúc, mĩm cười trìu mến rồi nhanh chân chạy lên trên phòng.
Mạc Tư Hàn đứng sau cửa sổ tầng trên, cứ 5 phút lại ra ngóng 1 lần, lúc thấy xe cô về đến cổng liền mạnh tay kéo luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-toi-yeu-em/979252/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.