Lưu Thiên Uyển tay đặt trên điện thoại, mắt nhìn vào hai tên đó lớn giọng ra lệnh. Bọn chúng nghe cô gọi nhất thời giật mình, cùng quay đầu lại với vẻ mặt ngơ ngác.
- Tiểu thư, chuyện gì vậy?
Cô ả mĩm cười, nhẹ nhàng vuốt từng lọn tóc giải thích.
- Có một vị đại gia sẵn sàng chi một số tiền lớn chỉ để được phục vụ cô Triệu đây, thật không ngờ là cuộc đi săn lại bội thu thế này.
- Vậy...chúng tôi ...!
Gã bên cạnh tỏ vẻ tiếc nuối.
- Cô ta chắc hẳn vẫn còn "sạch sẽ", tôi sẽ khiến số tiền đó phải tăng lên gấp 3 lần.
Nói xong Thiên Uyển bật cười thoả mãn.
"Khốn nạn! Cô ta dám ngang nhiên buôn bán sự trong sạch của mình".
"Lưu Thiên Uyển, cô chính là con rắn độc khoác trên mình tấm áo cừu non, bề ngoài đạo mạo thanh cao, bên trong đều đã mục nát, thối rữa"
Tịnh Kỳ nằm co ro trên giường, chưa hề nghĩ có ngày lại bị dồn ép đến bước đường như thế này. Liệu có ai đến cứu cô, hay cô cứ thế trở thành người phụ nữ bẩn thỉu giống như lời Lưu Thiên Uyển nói.
- Trước khi người đó "nhận hàng" thì canh giữ cô ta cho cẩn thận, nhớ không được đụng tay đụng chân chờ khi xong việc thì tha hồ mà chơi đùa.
- Vâng! Thưa tiểu thư.
Lưu Thiên Uyển liếc nhìn Tịnh Kỳ lần cuối rồi đắc ý rời đi. Hai tên còn lại đành chỉ biết nuốt nước miếng tỏ vẻ nuối tiếc.
Lúc này tại nơi diễn ra buổi tiệc.
Tử Phong sau khi rời khỏi khu vực vũ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-toi-yeu-em/979240/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.