Mai Hương cũng không biết vì sao, từ trước đến nay Lăng Nhược Hi là người không thích giải thích nhiều, chỉ có điều gặp phải người hiểu lầm Lăng Nhược Hi, Mai Hương vẫn không chịu được muốn nói thêm một câu.
"Thứ mà nàng muốn bảo vệ? Nàng muốn bảo vệ thứ gì?" Liễu Tuyền khẽ cau mày, nhìn Mai Hương bằng ánh mắt khó hiểu, Lăng Nhược Hi chính là nữ nhi của đại tướng quân, là một thiên kim tiểu thư, rốt cuộc thứ nàng muốn bảo vệ là gì?
Mai Hương không biết nên giải thích với Liễu Tuyền thế nào, chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Mỗi người đều có số mệnh của riêng mình, chỉ có điều số mệnh của tiểu thư, thật sự quá mức tàn nhẫn."
Câu nói này, Liễu Tuyền ngược lại rất tán đồng, khẽ gật đầu: "Ngươi nói quả không sai, đây là số mệnh, mỗi người đều có số mệnh riêng của chính mình, bất luận có giãy dụa thế nào, dù có né tránh thế nào, đều vô nghĩa, Sau cùng, vẫn là bởi vì số mệnh của chính mình, lại bắt buộc phải những chuyện mà bản thân không muốn."
Mai Hương có thể nhìn thấy được trên khuôn mặt của Liễu Tuyền đầy vẻ bi thương, lập tức cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng vẫn rất thức thời không hỏi gì thêm, thận trọng khẽ nhìn Liễu Tuyền, dò hỏi: "Liễu công tử, ta có thể theo người học y thuật không?"
"Ngươi nghĩ rằng ta là thầy dạy học sao?" Liễu Tuyền lập tức thay đổi sắc mặt, một mặt khinh thường nhìn Mai Hương.
Mai Hương da mặt mỏng, chỉ có thể im lặng rầu rĩ, nàng hầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-quay-ve/1473647/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.