Lăng Thanh Ngọc hiện giờ toàn thân run rẩy, nếu không phải có Tình Tuyết đứng bên cạnh vuốt vuốt lưng nàng ta, đoán chừng đã sớm xụi lơ xuống đất rồi, nhưng cho dù là vậy, vẫn hùng hổ mang bộ dáng vịt cứng mồm không sợ chết, gân cổ la toáng lên: "Triệu đại nhân cần phải nghĩ lại, gia phụ cũng không phải dễ đụng vào!"
"Cùng lắm cũng chỉ là một văn thư ở Hàn Lâm viện, Bổn quan thực không biết, có chỗ nào đáng sợ!"
Triệu đại nhân trực tiếp khinh thường mở miệng, cũng không phải xem thường chức vị của Lăng Nham, chủ yếu là do Lăng Thanh Ngọc quá phách lối kiêu ngạo, thậm chí còn vượt qua cả phụ thân của nàng ta, thực buồn cười.
"Triệu Thiên Bình! Ngươi đừng quá đáng! Mọi người đều là quan đồng liêu với nhau, ngươi nói chuyện cũng phải cẩn thận chút!" Lăng Nham nhận được tin báo của gia nhân trong nhà, cố ý từ Hàn Lâm viện chạy về, chỉ là lại không nghĩ đến vừa vào cửa liền nghe phải mấy câu này, lập tức máu sôi lên não!
"Ta còn tưởng là ai chứ, thì ra là Lăng đại nhân, chỉ có điều giờ này Lăng đại nhân không ở Hàn Lâm viện chỉnh lý sách vở, ngược lại lại về nhà để diễu võ giương oai, gan cũng khá lớn nhỉ!"
Triệu Thiên Bình căn bản cũng không đặt Lăng Nham đang hùng hùng hổ hổ vào mắt, ngược lại mỗi câu mỗi chữ khiến cho toàn bộ khí thế sôi sùng sục của lão ta trong nháy mắt tắt ngúm.
Lăng Nham gắt gao trừng mắt nhìn Triệu Thiên Bình, thở hổn hển từng hơi, hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-quay-ve/1473642/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.