Dù thế nào Lăng Thanh Dương cũng không nghĩ tới đây chính là người trước kia mỗi lần trông thấy mình thì sẽ khúm núm, tiểu nha đầu hận không thể dúi đầu vào ngực kia, vậy mà miệng lưỡi lại trở nên bén nhọn thế này, ngay cả một câu phản bác nàng ta cũng không nói nên lời!
Nắm chặt bàn tay thành nắm đấm, không hề nghĩ ngợi, hung dữ ném ấm trà trong tay tới phía đầu Lăng Nhược Hi, ngay lập tức, máu tươi phun ra ngoài!
Lăng Nhược Hi cũng không ngờ một lời không hợp Lăng Thanh Dương sẽ ra tay đánh người, sửng sốt một chút, chỉ cảm thấy trên đầu đau nhói, rất nhanh, máu tươi làm hai mắt Lăng Nhược Hi mơ hồ, ánh mặt trời chiếu vào gương mặt Lăng Nhược Hi, ngược lại có chút cảm giác thê lương không nói nên lời.
Lăng Nhược Hi cũng không khóc, chỉ bình tĩnh nhìn Lăng Thanh Dương, thản nhiên nói: "Đại tỷ tỷ đúng là thân thủ rất tốt!"
Lăng Thanh Dương nhìn Lăng Nhược Hi như vậy, trong mắt không có một tia hối hận nào, chỉ đầy khinh thường: "Lăng Nhược Hi, ngươi có tin nếu giờ khắc này ngươi chết đi, cũng sẽ không có người nói một câu nào cho ngươi không! Ngươi vốn là Thiên Sát Cô Tinh*, hại chết Mẫu thân của mình, khắc Phụ thân của mình, bây giờ lại muốn khắc Mẫu thân ta, Lăng Nhược Hi ta nói cho ngươi biết! Người vô danh như ngươi, vốn dĩ không nên sống trên đời này, ngươi có biết không?"
*Thiên sát cô tinh: Mạng xấu, khắc chết mọi người, số cô độc
Lăng Nhược Hi nhìn dáng vẻ nói năng hùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-quay-ve/1473593/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.