"Các ngươi cố gắng tiếp đãi tiểu tiện nhân này, ta qua đó xem thử có chuyện gì trước!" Tuy rằng trong lòng Liên Nhi sợ hãi nhưng cũng biết cái chết đáng sợ hơn, chỉ có thể bất chấp khó khăn, đi về phía lửa.
Từ xa nhìn chỉ cảm thấy thế lửa rất lớn, nhưng sau khi vào rồi Liên Nhi mới phát hiện chẳng qua chỉ là mấy ngọn lửa nhỏ, cỏ khô dưới đất không vì nguyên nhân gì mà bốc cháy.
Thở phảo nhẹ nhõm, nàng ta tiến lên cởi áo ngoài xuống định dập lửa, dàn xếp ổn thỏa.
Đúng lúc này, Lăng Nhược Hi nhắm ngay thời cơ, lén lút đi vòng qua sau lưng Liên Nhi, sau đó giơ gậy gỗ trong tay, đập mạnh xuống!
Liên Nhi chỉ cảm thấy gáy đau một trận, còn chưa kịp nhìn thấy là ai đánh úp mình thì đã hôn mê.
Giờ phút này Thu Cúc bên kia cũng đã hấp hối, hai bà già thấy chuyện coi như đã xong, bắt đầu lo lắng cuối cùng bên phía Liên Nhi đã xảy ra chuyện gì.
Vì vậy căn bản không chú ý tới sống chết của Thu Cúc, ngược lại đi về phía Liên Nhi: "Liên Nhi cô nương? Người không sao chứ?"
Lồng đèn giấy trong tay Liên Nhi nay đã rách mướp, trong bóng tối hai bà tử không thấy rõ rốt cục Liên Nhi có chuyện gì, chỉ thấy có một người nằm dưới đất, cảm thấy là lạ.
Tiến lên phía trước, suýt chút nữa đã vấp phải Liên Nhi nằm dưới đất, hai người bối rối một trận, bắt đầu kêu to lên: "Có ai không! Người đâu mau tới đây! Có án mạng rồi! Có ai không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-quay-ve/1473557/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.