Yến Vũ Không hé môi, muốn dùng răng nanh cắn đứt đầu lưỡi của Hàn Độc Cổ.
Nhưng Hàn Độc Cổ đã sớm nhìn ra ý đồ của Y, vội đưa một tay hướng về phía trước, thô bạo đè lại hàm dưới của Yến Vũ Không, bức bách hắn mở ra đôi môi để chính mình dễ dàng xâm chiếm nhấm nháp hương thơm vị ngọt.
Khẩu dịch chảy xuống bên môi, Yến Vũ Không không thể động đậy. Hắn tức giận giơ lên hai tay công kích, ngược lại lại bị Hàn Độc Cổ ép tới càng nhanh, thậm chí làm cho hắn cảm giác được dục vọng hạ lưu của Hàn Độc Cổ đang chậm rãi sưng lên.
“Phóng. . . Buông ra. . . ”
Yến Vũ Không vừa tức vừa giận, hắn dùng lực phản kích, lại làm cho thân thể hai người càng dính sát chặt chẽ.
Hàn Độc Cổ hôn được thuận thế càng thêm làm càn, hắn bắt lấy eo nhỏ của Yến Vũ Không, ra sức thiếp lại (thế mà càn à quá càn đi chứ).
Yến Vũ Không toàn thân run lên, bởi vì Hàn Độc Cổ lửa nóng cực đại đang cọ xát nửa thân dưới của hắn, cảm giác khác thường kia làm cho hắn ra sức vặn vẹo đứng lên, thầm nghĩ thoát ly giờ phút nguy hiểm này.
“Ta biết ngươi những năm gần đây ngươi đơn thân phòng trống, còn đang ở chờ ta. ” Hàn Độc Cổ thanh âm trầm thấp ghé vào lỗ tai hắn thầm thì, ngữ điệu dẻo kẹo giống như bao ngoài kịch độc là lớp vỏ bọc đường.
Yến Vũ Không biến sắc, cứng ngắc né tránh: “Ngươi là đồ vô sỉ, ta hận không thể giết chết ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-no-tai/122114/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.