Cửa thành phía đông đã sớm thu được mệnh lệnh ‘Nếu có chút mãnh thú đến, không cần lo lắng’
Vì vậy nhiều mãnh thú như vậy vào thành tuy có chút sợ hãi nhưng khôngcó hoảng, cửa thành ngược lại được mở lớn hon, dân chúng cũng được sắpxếp ổn định, để mãnh thú có thể vào thành.
Tuy số lượng không đồ sộ như lần trước nhưng, lúc này khi một đàn mãnhthú vào thành chúng giống như đã đượcc tập luyện trước, đội ngũ ngayngắn trật tự, khiến người nhìn tấm tắc làm lạ, nhưng không có ai dám đilên thử vuốt lông hổ một chút.
Không dưới tám trăm con mãnh thú xếp hàng trước cửa Đổng phủ, Bạch Chiêm đã thu được tin tức từ sớm, ánh mắt của hắn cũng không hề thay đổi,tiếp tục đi về phía trước.
Chỉ cần Hữu Phong chịu gả qua, quá trình như thế nào, hắn cũng không để ý.
“Đến đến, cách Đổng phủ chỉ còn một con phố.” Lưu thị nâng váy, người còn chưa tới tiếng đã tới trước.
Một con phố, cũng chỉ cách ba trăm bước.
Đổng lão phu nhân lúc này trong lòng đột nhiên sốt ruột vô cùng, nàngbiết lúc này hẳn là nên dặn dò nhiều hơn vài câu nữa, chỉ là vạn ngưngàn ngôn, cuối cùng cũng chỉ có thể nắm chặt lấy tay của cháu gái, nóira một câu, “Phải sống thật tốt, hạnh phúc cả phần của nương con nữa.”
“Con sẽ, ngoại tổ mẫu.” Trang Thư Tình quỳ xuống dập đầu ba cái, mặc dù cái cúi đầu không phải ly biệt, nhưng cũng nói ra rằng nàng phải rờinhà mẹ đẻ, chính thức nhập tên vào gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3290403/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.