Lưu Bác nhíu mày, “Trang tiểu thư là người thông minh, chắc cũng biết đượcđạo lý: tài có bao nhiêu thì cơm ăn bấy nhiêu, cho dù là đối với mình,hay là người khác đều sẽ có lợi.”
“Tôi biết, tôi nói chuyện vào công ty không phải là vào chức quản lý, mà là ở vị trí thích hợp với bọn họ, nếu học kế toán thì vào tài vụ, Nếuchỉ mới tốt nghiệp trung học, Vậy thì vào xưởng, anh Lưu cảm thấy thếnào?”
“Yêu cầu cô đương nhiên không quá đáng.” Lưu Bác sửa lại dáng ngồi,thưởng thức trong mắt không thể nào che giấu, “Tôi rất kinh ngạc, Trangtiểu thư thế nhưng có thể tận tâm đối với cô nhi viện như vậy, xã hộihiện tại, người biết tri ân cũng không nhiều.”
Trang Thư Tình nhíu mày, tiếp tục nói ra quyết định của mình, “Tôi cóviệc cần có sự giúp đỡ của luật sư, không biết anh có thể giới thiệu cho tôi người đáng tin cậy, tôi tính mở một tài khoản trong ngân hàng, tiền lãi hàng năm sẽ được đưa vào đó, hàng tháng cố định gửi tiền đến cô nhi viên. Sau này những đứa nhỏ trong đó lớn lên có thể làm chút buôn bánnhỏ, cũng có thể đóng góp cho cô nhi viện, cụ thể phải làm thế nào, đành phải nhờ người có chuyên môn rồi.”
Lưu Chân Chân lúc này đã ngồi xuống bên người Trang Thư Tình, muốn nóigì đó, nhưng lại bị cái liếc mắt của anh trai khiến cô chỉ có thể imlặng.
“Theo tôi được biết, hiện tại trong cô nhi viện có ba mươi hai đứa trẻ, số tiền lớn như vậy…”
“Về sau sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3290379/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.