Bạch Chiêm gật đầu, liếc mắt nhìn Chu Tri Tiếu, nói: “Phụ thân nói hôn sựcủa hắn nàng nên lưu ý nhiều một chút, nên định xuống.”
Trang Thư Tình thật đúng là đã quên mất chuyện này, gật đầu nói, “Là tasơ sót, Tri Tiếu, tỷ nhất định sẽ tìm cho đệ một thái tử phi ôn nhu sănsóc.”
Đầu óc Chu Tri Tiếu mơ mơ hồ hồ, không biết vì sao, theo bản năng hắnliền nhìn về phía Bạch ca ca, chỉ liếc một cái, hắn lập tức biết đượcnguyên nhân.”
Không biết từ khi nào hắn lại có tâm tư này, nhưng khi nhìn về phía Bạch ca ca.
Hắn ngượng ngùng, luống cuống, sau đó là không cam lòng.
Nhưng cho dù hắn hiểu rất rõ bản thân không thể sánh được bằng Bạch caca, nhưng hắn vẫn không cam lòng, hắn chỉ có thể giấu tâm tư này thậtkỹ, thật sâu trong lòng, không để cho người khác biết được, những ngườinày, bao gồm cả Trang tỷ tỷ.
Cho tới bây giờ điều hắn lo lắng nhất không phải Bạch ca ca sau khi biết được sẽ gây khó dễ cho hắn, mà chỉ sợ sau khi Trang tỷ tỷ biết sẽ trởnên xa lạ với hắn.
Hắn biết điều hắn lo lắng không phải dư thừa, Trang tỷ tỷ làm hết thảynhững thứ này đều là vì Bạch Chiêm, nàng dốc lòng bồi dưỡng hắn, cũngbới vì Bạch ca ca chưa từng có dã tâm với vị trí kia, vì vậy nàng cầnmột người thừa kế đủ tư cách, có thể nhanh chóng giúp bọn họ thoát khỏihết thảy những rắc rối này.
Trước đó không lâu cữu cữu của hắn có cầu kiến, hắn thấy, trong lời củacậu câu nào cũng đều mang ý nhắc nhở hắn phải phòng bị Trang tỷ tỷ,phòng bị Bạch chiêm, hắn nói: Hắn đã lo lắng tất cả, nhưng hắn chưa baogiờ lo lắng đến chuyện duy nhất này.
Hắn là người Trang tỷ tỷ lựa chọn, người hắn tín nhiệm nhất, từ trước đến giờ vẫn là Trang tỷ tỷ.
Chứ không phải phụ hoàng, người không hề quan tâm hắn hơn mười năm năm, cũng lại càng không phải là Chương gia.
Đối với người này, hắn nguyện ý hai tay dâng lên tất cả kính ý cho dù là thân phận thái tử, tất cả cảm tình của thái tử Chu Quốc.
Giao tình cảm cho một người như vậy, hắn sẽ không thiệt.
Cho nên chỉ cần cân nhắc một cái nháy mắt, hắn liền nghĩ thoáng, trongmắt hiện lên ý cười hoàn toàn thật tâm, “Trang tỷ tỷ đã chọn người thìkhẳng định là sẽ không kém.”
Bạch Chiêm liếc hắn một cái, âm thầm vừa lòng.
Thức thời là tốt.
Trang Thư Tình căn bản không biết hai người này đang đấu nhau trong vôhình, hiện tại trong lòng nàng hoàn toàn chỉ có một người này. Tươi cười với Tri Tiếu, sau đó kéo người ra ngoài.
Nhìn xe ngựa đơn sơ, Bạch Chiêm nhíu mày lại nhưng cũng không nói gì thêm.
Sau khi lên xe ngựa. Trang Thư Tình mơi nhẹ giọng giải thích, “Chiếc xe ngựa kia người trong kinh đô đều nhận ra được.”
Kéo người ngồi xuống bên cạnh, lại ôm nàng kéo vào trong lòng, dùng tưthế khiến nàng có thể dựa vào một cách thoải mái nhất, Thỏa mãn cọ cọ,Bạch Chiêm nói: “Vậy đổi chiếc khác.”
Đổi xe ngựa theo tiêu chuẩn của chàng, không bao lâu sau người ta cũngbiết hết, Trang Thư Tình oán thầm trong lòng, nhưng cũng không có phảnđối. Bạch công tử của nàng a, trước đến giờ đều sử dụng thứ tốt nhất,nàng cũng muốn có thể khiến hắn có được tốt nhất.
Chỉ là, cho dù nàng không phải người tốt nhất hắn cũng không thể đổi.
Nhìn từ dưới lên trên, cho dù là góc độ nào hắn cũng là một nam tử vôcùng tuấn mỹ, Trang Thư Tình sờ sờ chiếc cằm trơn bóng của hắn, tronglòng tràn đầy thỏa mãn và an tâm.
Cứ nghĩ như vậy, đầu dần dần trầm xuống. Khi Bạch Chiêm cảm giác đượcbàn tay vẫn đang vuốt cằm của mình buông xuống, hắn mới phát hiện ngườitrong lòng đã ngủ từ lúc nào.
Thư Tình mệt mỏi như thế nào hắn cũng có thể nhìn thấy được, tuy có xótxa, nhưng kiêu ngạo và thoả mãn lại tràn đầy.Trong lòng cũng không thểnói thành lời, khi nhìn ra được tâm tư của Chu Tri Tiếu, hắn có baonhiêu ý định muốn giết chết người kia cũng chỉ có hắn là rõ ràng nhất.
Nếu không phải hắn còn nhớ rõ, người này là do Thư Tình bồi dưỡng để cóthể giúp bọn họ nhanh chóng thoát ly ra khỏi hết thảy những người này,nếu không chắc chắn hắn chưa kịp nghĩ thêm đã hành động trước.
Chu Tri Tiếu lúc này đã là người chết.
Thư Tình, là của riêng một mình hắn, bất kỳ kẻ nào cũng không thể mơ ước!
Không thể!
”Công tử. Đến.”
Khi nhận được tin tức, Hướng Tả đã dẫn theo người của Bạch phủ chờ ở bên ngoài, những người ở quanh đây, đã lâu cũng chưa thấy Bạch phủ phôtrương như vậy, hôm nay thấy thế không khỏi chú ý nhiều bên này.
Đến khi thấy được xe ngựa của Trang tiểu thư dừng lại, Bạch công tử biến mất hồi lâu rốt cuộc cũng ôm người từ xe ngựa bước xuống, tất cả mọingười đều quên mất phải che dấu, ánh mắt bọn họ không tự giác nhìn chằmchằm.
Bạch Chiêm nhiên lướt qua, sau đó nhanh chóng ôm người vào phủ.
Tin Bạch công tử trở về lập tức truyền ra, mấy vị đại thân vừa có chúttâm tư buông lỏng da đầu lập tức liền căng thẳng, giữ vững tinh thần suy nghĩ kỹ lại xem trong khoảng thời gian này bản thân có làm không tốtchỗ nào hay không.
Chỉ cần một chỗ không hoàn hảo, cả người lập tức trở nên đứng ngồi không yên.
Tất cả mọi người đều biết rõ, Bạch công tử trở về nhất định là muốn tìm người tính sổ.
Đổi lại là bản thân, trong lúc chính mình không có ở đây, người vì mìnhhao hết tâm tư nhưng lại bị kẻ khác khi dễ, bọn họ chắc chắn cũng sẽkhông để yên.
Mấy người lúc trước còn nhảy cuống lên nói Trang tiểu thư phản quốc đâu rồi, ha ha!
Bạch Chiêm nhẹ nhàng đỡ người nằm xuống giường, Thanh Phong và Thu Vũ vội muốn tiến lên hầu hạ.
”Lui ra.”
Hai người dừng lại bước chân, vén áo thi lễ sau đó rời khỏi phòng.
Khi vừa vượt qua ngưỡng cửa, Thu Vũ lặng lẽ giương mắt nhìn thấy công tử ôm tiểu thư dựa vào ngực, động tác nhẹ nhàng gỡ bỏ từng món trang sứctrên đầu của Trang tiểu thư.
Thanh Phong bên cạnh thấy bước chân nàng chậm chạp, nhận thấy được nàngđang làm cái gì, vội vàng kéo ống tay áo nàng một chút, chủ động đóngcửa lại, ngăn trở tầm mắt của nàng.
Sau đó nháy mắt ra dấu cho hai tỷ muội Nam Châu và Bảo Châu, hai người hiểu ý, lập tức đứng canh giữ ở cửa.
Thanh Phong kéo Thu Vũ đi xa mới dừng bước lại, lạnh lùng hỏi: “Thu Vũ,đừng có tâm tư không nên có, quy củ của Bạch phủ, ngươi đã quên rồisao?”
Thu Vũ cắn môi, quy củ nàng đương nhiên không dám quên, nhưng người như công tử, ai có thể không động tâm?
Nhưng nàng cũng rõ ràng, nàng không có cơ hội, nếu như tâm tư bị phác giác, có khả năng nàng sẽ bị đuổi khỏi Bạch phủ.
Chỉ là, tâm đã động, nàng sao có thể không chế?
“Thanh Phong, ngươi một chút cũng không…”
“Ta chưa từng nghĩ, dù chỉ một chút.” Quả quyết trả lời nàng, ThanhPhong cảm thấy có chút thất vọng cũng sốt ruột, nàng, Thu Vũ, cùng vớiBảo Châu, Nam Châu và một số tỷ muội khác cùng nhau lớn lên ở Bạch phủ,cùng nhau học quy củ, cùng nhau luyện công, ăn cùng nhau, ngủ cùng nhau, tình cảm tất nhiên không phải tốt bình thường.
Bạch phủ không nhiều quy củ như các đại gia tộc khác, cũng không có gìxấu xa, sinh hoạt có thể nói là vô cùng sung túc đầy đủ, nhưng bên cạnhđó, mỗi một nội quy đều bắt buộc mọi người phải tuân thủ vô cùng nghiêmkhắc, một khi phạm vào, quy củ định như thế nào, tuyệt đối cứ như vậy mà phán quyết.
Mà trong Bạch phủ có một điều đó là: Không được leo lên giường chủ tử.
Nàng tất nhiên nhìn ra được Thu Vũ đã động chân tâm, quả thật, người như công tử, có mấy ai có thể cự tuyệt, nữ tử trong phủ, mấy người ai chẳng thầm động tâm? Nhưng cũng chỉ có thể mà thôi, quy củ của bạch phủ,không ai dám phạm phải.
Nhưng nàng không nghĩ tới,Thu Vũ rước giờ luôn thông minh như vậy lúc này lại phạm phải điều này.
Về sau công tử còn ở Bạch phủ, ngày ngày đều có thể thấy, nếu còn như vậy, Thu Vũ sợ rằng sẽ gây ra chuyện.
Nghĩ đến quy củ trong phủ, ngẫm lại tình tỷ muội nhiều năm, trong lòng Thanh Phong âm thầm quyết định.
Chuyện này Bạch Chiêm tất nhiên là không biết, Thư Tình ngủ, hắn cũngtheo nàng, sắc trời từ sáng chuyển sang tối, lại hoàn toàn chuyển thànhđen hắn cũng không có nhúc nhích.
Không có căn dặn của hắn, tất nhiên là không có ai dám tiến vào.
Mà Trang Thư Tình vừa ngủ, liền ngủ đến mặt trời lên cao, thân thể mềmnhũn, tinh thần thả lỏng thoải mái bay giữa không trung, nhất thời không biết hôm nay đã là hôm nao.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]