Bên ngoài ngàn dặm, Bạch Chiêm mở mắt, phun ra một búng máu.
“Công tử!”
Thanh Dương Tử thuần Thục tiến lên bắt mạch, trong lòng lại nôn nóngmuốn chết người, “Công tử, phế bỏ võ công đi, cứ mạnh mẽ áp chế như vậy gây tổn thương quá lớn đến thân thể của công tử.”
Nếu cứ tiếp tục như vậy, sợ rằng lục phủ ngũ tạng đều sẽ xuất huyết!
“Trong lòng ta đã có tính toán.” Bạch chiêm đẩy hắn ra, xoay người lênngựa, nắm lấy dây cương từ trên cao nhìn xuống 8 người, “Đẩy nhanh tốcđộ.”
Bọn họ còn có thể nói gì được nữa, 1 đám người lập tức lên ngựa đuổi kịp Bạch Chiêm.
Trần Nguyên nhìn về phía trước, dùng sức cắn răng, công tử đang lo lắng cho Trang tiểu thư, lấy thân phận một vị đại phu để điều hành một quốc gia, dù là hắn cũng cảm thấy lo lắng không biết tiểu thư có thể chốngđỡ được hay không.
Nhưng thân thể công tử lại…
Bảy ngày rời khỏi kinh, Đây đã là lần thứ ba Công tử hộc máu, nếu vấnđể không lớn, Thanh Dương Tử dọc theo đường đi cũng không cần treo bộmặt nghiêm túc như vậy.
Nhất định đừng nên có chuyện gì, cho dù là công tử hay Là Trang Tiểu Thư, Trần Nguyên thầm cầu nguyện.
Vì phải giám quốc, nên Trang Thư Tình triệt để tiến vào tầm mắt của dânchúng trong kinh, chỉ cần là người ở kinh thành đều sẽ vô cùng chú ý đến hướng hướng đi của triều đình.
Chuyện xuất chinh tất nhiên không thể che dấu được, muốn chi còn có người có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3290352/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.