Những ngày tháng mờ mịt đã qua, mọi người lại có thể thành thơi bàn tán, mà đề tài nóng hổi hiện nay đều xoay quanh triều đình.
Mà cho dù là đề tài gì thì nội dung bên trong cũng chỉ có một người, Trang Thư Tình.
Một nữ nhân lại có thể làm nhiều chuyện như vậy, hơn nữa còn lên giámquốc, chưa kể đến thuở khai thiên dựng nước, mà ngay cả trong lịch sửcũng cực kỳ hiếm thấy, nhưng đại khái là vì nàng làm nên được quá nhiềuđại sự, thời cơ lại vừa, cũng không có nhiều người dám đừng ra thẳng mặt phản đối, ngược ại, bọn họ đang cảm thấy tò mò.
Vì vậy khi tin tức quan viên đề bạt nhân tài cùa bộ tài nguyên được lậpra, những người tự nhận có tài giống như trời hạn gặp mưa to, trong lúcnhất thời Trang Thư Tình đã được phủng lên thần đàn.
Học thành văn võ chỉ vì bán mạng vì đế vương gia, nhưng con đường đến với đích cuối chỉ có một: Tham gia khoa cử.
Chỉ là cây cầu độc mộc này quá khó đi, có một số người thứ gì cũng tinhthông, chỉ duy độc không hiểu bát cổ ngôn luật, vì thế đường ra duy nhất cũng không còn.
Mà hiện tại, Trang đại phu mới chịu trách nhiệm giám quốc không bao lâuđã mở ra một cánh cổng lớn như vậy cho bọn họ, sao bọn họ có thể khôngmừng như điên?
Sau đó, bảng vàng được đề ra.
Cái bàng vàng này có chút đặc thù, chỉ có một bảng.
Bàng vàng này cũng nhưng lần khác bọn họ nhìn thấy rất khác biệt, mộtđống ô vuông lớn lớn nhỏ nhỏ, bên trong viết tên họ, quê quán, cùng vớiam hiểu.
Nha dịch đứng hai bên khua chiêng đồng, thanh âm vô cùng vang dội,“Trang tiểu thư phụng sự ký thác của hoàng thượng đề ra bàng này, nhữngai cảm thấy bản thân có thể ra sức làm việc vì Đại Chu thì đều có thểđến nha môn lịnh một tờ giấy như thế này, sau đó điền vào đơn rồi nộplên, không được mang đi, Trang tiểu thư ra lệnh cho ta đứng ở đây nhắcnhở kĩ càng cho mọi người, không phải các ngươi viết cái gì thì sẽ đượcnhư thế đó, sẽ có người đặc biệt được cử đi xác minh, nếu như thứ cácngươi viết chỉ là lừa gạt, loại người không có phẩm đức như vậy, trọnđời sẽ không được bổ nhiệm.”
Cùng một lời nói đó được nhấn mạnh đến ba lần.
Người nghe được bắt đầu cân nhắc suy nghĩ, sau khi đã triệt để hiểu được lập tức ào ào chạy đến nha môn, chuyện như vậy mà không chiếm trướctiên cơ thì sẽ tuột mất khỏi tay.
Trong cung, Hoàng đế cũng đang cẩn thận suy nghĩ, “Nhưng nơi khác cũng dùng biện pháp này sao?”
“Có thể, nhưng ta kiến nghị việc này nên để bộ tài nguyên đi làm, khôngđược để quan viên địa phương trực tiếp nhúng tay, sẽ rất khó quản ý.”Hôm nay nói không ít lời, cổ họng Trang Thư Tình có chút khó chịu, đãuống ba chén nước, uống xong lại cầm chén trà đi ra ngoài, Ôn Đức hiểu ý giúp nàng nói tiếp.
Việc này không thể thành trong thời gian ngắn, nếu muốn khai thác hếtnhân tài của Đại Chu thì cũng phải mất ba năm.” Với một thế giới khôngcó internet, nàng làm được như vậy đã là cự hạn, có thể sựu dụng đượcmột bộ phận cũng tốt hơn để nhưng nhân tài không thi đậu khoa cử dần dần mai một.
Hoàng đế có chút đăm chiêu gật đầu, đưa ra một vấn đề khác, “Cúc quốc… ngươi tính để ai xuất chiến?”
“Từ tướng quân.”
Hoàng đế ngồi ngay ngắn lại, trên mặt vừa mừng vừa sợ, “Hắn còn sống?”
Trang Thư Tình sững sờ một chút. Chẳng lẽ nàng vẫn chưa nói chuyện nàyvới hắn sao? Nghĩ một chút cũng thấy chuyện cứ lần lượt xảy đến, quảthật là không có thời gian nói đến chuyện này.
“Còn sống, trúng độc, tận mắt thấy trưởng tử vì bảo vệ hắn rút lui màchết ngay trước mắt, treo lại một hơi được con thứ hau dùng mọi cách,thiên chân vạn khổ mang về Hội Nguyên Phủ, Chỉ Cố cho người hộ tống bọnhọ đến Khi thành, chắc đã đến trước võ đài.”
“Đó là bề tôi đắc lực của trẫm!” Hoàng đế hận đến nghiến răng nghiếnlợi, nếu hắn không tin tưởng Từ Công Mậu sau có thể thả cho hắn về HộiNguyên Phủ tĩnh dưỡng, lúc biên cương nguy nan lại nhớ đến hắn đầu tiên!
Sự thật chứng minh hắn không nhìn nhầm người. Vì bảo vệ giang sơn củatrẫm mà ba người con trai giờ chỉ còn lại hai. Đáng tiếc cuối cùng lại…
Đầu nhất thời choáng váng, hoàng đế nghiêng người qua một bên.
“Hoàng thượng!” Ôn Đức nhanh chóng tiến lên đỡ lấy người, Trang Thư Tình vội đứng dậy bắt mạch, cơ thể thế nhưng lại yếu đến như vậy, tráchkhông được Thanh Dương Tử nói nếu không điều dưỡng tốt thì chỉ còn hainăm.
Một hồi sau, hoàng đế mới trở lại bình thường, cười khổ nói: “Thân thể này có thể chống đỡ được bao lâu.”
“Là ta đã quên mất ngài không thể tiếp tục chịu kích thích.”
“Chuyện như vậy sao có thể gạt trẫm, Thư Tình, trẫm biết ngươi thân cậnvời Từ gia, thay trẫm suy nghĩ tốt làm như thế nào mới có thể bồi thường bọn họ.”
“Vâng, ta sẽ khiến bọn họ an lòng.”
Ôn Đức mang trà đến, hoàng đế uống vào hai ngụm, đây là trà điều dưỡngthân thể Thanh Dương Tử dã để ại trước khi đi, sau đó hoàng đế lại hỏi,“Từ khanh còn có thể lên chiến trường hay không?”
“Có thể, nhưng ta sẽ không đồng ý, có cơ hội được lên chiến trường trảthù hắn sẽ liều chết tìm mọi cách trả thù cho trưởng tử, hoàng thượng,ta muốn tam hoàng tử xuất chiến, lại cho một tổ đến quan sát chiếntrường, người Chu Quốc hiện tại đang cực kỳ thiến thốn đó là một vịtường quân chân chính trải qua chiến sự, để cho bọn họ đi quan sát đểthích ứng hoàn cảnh, chờ cơ hội thích hợp rồi cho bọn họ tham chiến.”
Hoàng đế lau trán, “Vì có thể sống đến khi Chiêm Nhi trở về, sau nàytrẫm sẽ không quan tâm đến triều chính nữa, thời điểm cần trẫm ra mặtthì ngươi nói một tiếng là được.”
Đây là giao cho nàng tất cả tín nhiệm?
Một lát sau Trang Thư Tình mới gật đầu.
Thấy hoàng thượng mỏi mệt nhắm mắt, Trang Thư Tình đang định rời đi lạichợt nghe hắn nói: “Gia quyến của lão đại, lão nhị, lão tứ, ba ngườicũng phải xử trí, việc này không thể kéo dài, càng kéo dài sẽ càng khóxử lý.”
Đầu sỏ gây nên đã chết, thừa lại một phòng thê thiếp mất đi nam nhân,nhi nữ mất đi phụ thân, “Hoàng thượng… tính toán xử lý thế nào?”
Lại một trận trầm mặc.
Trang Thư Tình cũng chỉ lẳng lặng chờ.
Sau một hồi khác lâu, thanh âm của hoàng đế mới ẩn ẩn truyền đến, “Cấmtúc tam phủ, mỗi ngày đưa những cái cần đưa qua, bất luận kẻ nào cũngkhông được xuất nhập.”
“Đứa nhỏ vô tội.”
“Sao trẫm có thể không biết đứa nhỏ vô tội, nhưng đây đều là phụ thânbọn họ tạo nghiệt, làm con thì cần trả lại, bằng không trẫm sao có thểgiao phó với nhiều người đã chết đi như vậy.”
Gia quyến của ba người bọn họ Trang THư Tình dã xem qua tư liệu, tổngcộng có tám đứa nhỏ, bốn nam bốn nữ, lớn nhất là chín tuổi, nhỏ nhất vẫn còn trong tã lót.
Nếu như để bọn nhỏ một mực sống trong hoàn cảnh như vậy, nàng không thểtưởng tượng được bọn nhỏ sẽ trưởng thành thành cái dạng gì.
“Hoàng thượng, người của hoàng thất đã không còn nhiều.”
Ngực hoàng đế cứng lại, “Vậy theo ngươi thì phải làm thế nào?”
“Đón đứa nhỏ vào trong cung nuôi dưỡng, không cần giao vào tay phi tầnnào cả, để bọn nhỏ cùng sinh hoạt ở một cung, nhờ hoàng hậu chiếu cố,chọn ra một người đức hạnh xuất chúng làm tiên sinh của bọn chúng, dạybọn nhỏ học tập tri thức và đạo lý làm người, mặc kệ bọn nhỏ có thànhtài hay không thì cũng tốt hơn để cho bọn chúng tự sinh tự diệt, trẻ nhỏ rất dễ dạy, không chừng có thể nuôi dưỡng ra vài người có tiền đồ.”
Vinh Chính hận không thể biết ẩn thân ngay lúc này, biến mất lập túc khỏi phòng, những lời này không phải hắn có thể nghe.
Trong mắt hoàng đế cũng có vui vẻ, cân nhắc một chút, càng nghĩ càng cảm thấy đây quả là một biện pháp tốt,tuy rằng nhi tử không tốt nhưng kiadù sao cũng là tôn tử của hắn, nhiều như vậy sao có thể buông tha hếtthảy, hắn sao có thể nhẫn tâm như thế!
Cường ngạnh chống đỡ thân thể dậy, hoàng đế cũng quên mất lễ nghi quycủ, nắm chặt lấy tay nàng, “Thư Tình, việc này con cứ tự mình xử lý,không cần phải mượn tay người khác, trẫm tin con, nhưng không thể tinđược những người trong cung đó.”
Trang Thư Tình đối với loại tứ chi tiếp xúc này cũng không có phản ứngquá lớn, thấy hắn khí sắc không tốt liền tiến lên đỡ người nằm xuống,sau đó mới thuận thế rút tay ra, khẩu khí nhẹ nhàng giống như đang an ủi người bệnh, “Yên tâm, con tất nhiên sẽ ra sức hoàn thành.”
Không biết hoàng đế nghĩ như thế nào, lại nói thêm một câu, “Hoàng hậu nơi đó con cũng phải tự minh đi nói.”
“Vâng.”
Nhìn nàng, hoàng đế đột nhiên đổi đề tài, “Có phải trong lòng đã có nhân tuyển hay không?”
“Tiếu Nhi?” Hoàng đế nhăn mày lại, “Tính tình của thằng bé này rất mềm lòng, làm người không sai như làm hoàng…”
“Hắn không mềm lòng, hơn nữa làm việc cự kỳ có kết cấu, nếu trong lòngkhông có thông minh và mưu kế, hắn không có khả năng có thể cứu đượcngài dưới sự canh phòng nghiêm ngặt của ngũ hoàng tử, hắn ở trong cungkhông có nhiều người tài trợ giúp, hắn chỉ có một thái giám cận thân,nhưng hắn lại vẫn có thể trộm được ngài từ trợ thủ của ngũ hoàng tử, bịvắng vẻ mấy năm nay nhưng hắn lại không hề oán hận, không bị dã tâmkhiến thần trí mê muội, không vì thân thể không trọn vẹn mà cảm thấy bếtắc hay không cam lòng, mà có thể trầm tĩnh xem sách và học hỏi tri thức nhiều năm, hoàng thượng, đứa con trai này của ngài so với bất cứ ngườinào cũng mạnh mẽ hơn rất nhiều lần, còn nữa, hắn mới mười bốn tuổi, trụcột tri thức tốt, phẩm chất tốt, nhưng cái khác đều có thể dạy.”
“Xem ra con thực sự coi trọng Tiếu Nhi.” Tâm tình hoàng đế rất tốt,“Trẩm chỉ sợ Tiếu Nhi giống trẫm, đến lúc đó sợ là làm việc sẽ bị cảntrở.”
“Chuyện như vậy không thể nói trước, chờ người của con đến kinh thành,con sẽ làm phẫu thuật cắt đi ngón tay thừa cho lục hoàng tử trước, những chuyện khác, từ từ nói sau.” Trang Thư Tình đứng dậy, “Ngài nghỉ ngơicho tốt, có chuyện gì muốn làm thì để Ôn công công nói lại với con, phải tận lực khiến đầu óc được nghỉ ngơi, không được nghĩ nhiều.”
“Trẫm đã biết, Ôn Đức, ngươi cho người đi thu thập Lan Chỉ Hiên cung đi, về sau Thư Tình sẽ ở đó xữ lý công vụ, nếu mệt thì cũng có nơi để nghỉngơi.”
“Vâng.”
Hiện tại bên người Trang tiểu thư có hai người trong sáng ngoài tối chetrở, hô một tiếng liền có mãnh thú chung quanh trợ giúp, sau khi rời đitâm trạng cũng vô cùng sáng khoái.
Phủ đại hoàng tử đã bị bế mấy ngàu hôm nay mới nhìn thấy đoàn người cầmlệnh bài hoàng thượng tiến vào, trong lòng mọi người đều cảm thấy khôngyên, đại hoàng phi gầy yếu rất nhiều, tuy nhiên vẻ mặt lại không hề cókhiếp nhược,”Không biết phụ hoàng tỉnh xữ lý gia quyến như thế nào?”
“Không vội, hoàng phi chờ một chút.”
Thời gian chờ đợi tuy không lâu nhưng lại khiến lòng người dày vò, ngaykhi đại hoàng phi khẩn trương sắp ngất đi thì nhị hoàng phi và tứ hoàngphi đồng thời đi tới.
Ba người gặp nhau đều cảm thấy thổn thức.
“Người đều đến vậy ta liền nói ngắn gọn, ý chỉ hoàng thượng là phong bếba tòa phủ đệ của ba vị hoàng tử, nhu cầu vật chất trong phủ mỗi ngày sẽ được đưa đến, không được bất luận kẻ nào xuất nhập, nếu phát hiện, toàn phủ chịu tội.”
Xử lý như vây cũng là chuyện trong dự liệu, ba người cũng không biết lànhẹ nhàng thở ra hay vẫn là thất vọng, không có bất kỳ kỳ tích nào xuấthiện, sự tình cũng không bởi vì điện hạ chết đi mà kết thúc,. Trang ThưTình đem vẻ mặt của ba người thu hết vào trong mắt, lại nói: “Tam phủtổng cộng có ba vị hoàng tôn, toàn bộ đón vào cung giáo dưỡng…”
“Cái gì?” Người thiếu kiên nhẫn nhất là tứ hoàng phi lập tức liền kinhhô ra tiếng, chợt lại che miệng lại, trong mắt nổi lên nước mắt.
Phá bỏ lệnh cấm trừ phi được hoàng thượng đặc xá, bằng không cả đời nàycác nàng cũng đừng mơ bước ra ngoài một bước, các nàng nhận mệnh, ai bảo các nàng có một vị trượng phu dã tâm.
Nhưng các nàng đều có đứa nhỏ của mình, bọn nhỏ còn nhỏ như vậy, tróibuộc ở nơi tù túng này sao có thể trưởng thành hoàn thiện, vốn cho làvận mệnh bọn họ đã sớm định ra như vậy, đột nhiên lại có đường xoaychuyển, các nàng sao có thể không kích động.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]