Bạch Chiêm vỗ nhẹ lưng nàng, “Mềm lòng?”
Trang Thư Tình khẽ lắc đầu, “Chỉ là cảm thấy ngài ấy rất đáng thương,sinh nhiều nhi tử như vậy có lợi ích gì, mỗi người vì lợi ích riêng,không ai đáng tin cậy.”
Rõ ràng là mềm lòng, Bạch Chiêm tựa cằm trên đỉnh đầu nàng, phụ thân cóchủ ý của hắn, trong lòng, hắn thật nguyện ý thúc đẩy chuyện này.
Hắn phải đi Tây Vực, không phải chuyện sẽ chỉ đơn giản như vậy, mà mụcđích là phải giải quyết vấn đề thân thể của hắn, hắn không biết sẽ phảiđi bao lâu mới có thể trở về, hoặc là, sẽ không thể trở về.
Hữu Phong hiện tại đã có thể tự do làm theo ý thích của nàng ấy, nhưngvì hắn mà nàng phải đứng trước đầu sóng ngọn gió, tuy rằng hắn chắc chắn sẽ lưu lại đủ người để bảo vệ nàng, nhưng chỉ cần Hữu Phong có thể nắmquyền, đem tất cả mọi thứ nắm trong tay, đó mới là đảm bảo lớn nhất.
Về phần nếu như Hưu Phong luyến tiếc muốn trao quyền lực lại…Vậy để nàng ngồi ở vị trí kia thì có làm sao?
Trang Thư Tình nếu biết được suy nghĩ của hắn lúc này thì chắc chắn sẽliếc xéo nhìn hắn, tuy rằng nàng có dã tâm, nhưng dã tâm của nàng từtrước đến giờ vẫn không phải ở đây.
“Nàng đã nhiều ngày chưa nghĩ ngơi, đi nghỉ một lát đi.”
Đoán hắn muốn gặp hoàng đế, Trang Thư Tình ngoan ngoãn lên giường, vốnkhông muốn ngủ, nhưng vừa đặt lưng trên giường thì chưa đợi Bạch Chiêmrời đi đã chìm vào mộng.
Bạch Chiêm ngồi ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3290342/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.