Cho dù có như thế nào, thì thời điểm khó khăn nhất cũng đã qua, cuối cùng mọi người có thể ngủ một giấc an ổn.
Những người nên đi cũng cáo lui ra ngoài, Trang Thư Tình cũng không thèm để ý, dựa vào người Bạch Chiêm ngủ đến thiên hôn địa ám.
“Nghỉ ngơi ở đây luôn đi, Ôn Đức, ngươi tìm một bộ quần áo mới chonàng.” Dừng một chút, hoàng đế lại nói: “Chiêm Nhi, Đại Chu không thểkhông có con, con biết điều đó.”
“Nếu còn sống trở về, chuyện này lại bàn tiếp.”
Hoàng đế nâng nữa người lên, “Có ý gì?”
Bạch Chiêm ôm lấy người trong lòng rời đi.
Hoàng đế vấn muốn truy vấn cẩn thận chuyện này, Ôn Đức giành nói: “Hoàng thượng chuyện này lão nô có biết.”
Hoàng hậu đỡ tay ma ma, ôn nhu nói: “Hoàng thượng, nô tì về đổi xiêm y trước.”
“Cũng tốt, nàng cũng mệt mỏi, trở về rồi thì nghỉ ngơi nhiều một chút, đừng đi quá nhiều.”
“Vâng.”
Căn phòng vừa rồi chật ních người, bây giờ cũng chỉ còn lại chủ tớ hai người.
“Nói, sao lại vậy, Chiêm Nhi bị thương?”
“Cũng không phải như thế.” Ôn Đức tiến lại gần một chút, thanh âm đềthấp, “Công tử luyện công xảy ra vấn đề, lão nô nghe được tình trạng đãđến độ rất nguy hiểm, đêm qua lão nô nhìn thấy công tử từ nóc nhà đixuống, còn phun một ngụm máu, lão nô tìm Thanh đạo trưởng hỏi thăm, hắnkhông nhiều lời, chỉ nói Bạch gia công pháp có nguồn gốc từ Tây Vực,công tử phải nhanh chóng đi tìm căn nguyên vấn đề, vậy nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3290339/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.