“Khụ… Phụ hoàng đỡ hơn chưa?” “Tạm thời chỉ có thể kéo dài thời gian,cách chữ tốt còn rất xa.” Trang Thư Tình cùng không phát giận vớihắn,thuận theo lời hắn chuyển đề tài, “ Tình huống bên ngoài như thếnào?”
“Vệ Hàm đã vào thành, có hắn ở đây, không thể lật trời được, phụ hoànglàm người luông nhân hậu, nhưng mắt nhìn người quả thật không sai.”
“Chờ hoàng thượng tỉnh dậy, người lại đi vuốt mông ngựa vẫn kịp.”
Chu Tri Sâm rời tầm mắt, được rồi, đúng là thù dai!
Cũng may không lâu, Thanh Dương Tử liền ôm cai chai tiến đến, An Cùng đi phía sau ôm hộp thuốc, Thanh Dương Tử ra hiệu cho hắn ôm máy ly tâm bảo bối của hắn đến.
“Mười bình, trước dùng cái này trước.”
Trang Thư Tình đứng dậy, vừa nhạn lấy chai vừa hỏi, “Máu đã từng qua tay người nào hay chưa?”
“Không có, tất cả ta đều lưu tâm, Tam tử còn mang theo bốn người dặcbiệt đén trông trừng.” Cẩn thận đặt bình xuống, thanh Dương tử liền đira bắt mạch, mạch tuojng có chút biến hóa khiến hắn vui mừng lộ rõ trênmặt, với hắn mà nói, thứ duy nhất đáng giá vui vẻ chính là dẫ có thể tìm được hướng giải loại độc này, cũng bù đắp tiếc nuối trong long hắn.
Chu Tri Sâm cũng đén gần, không nói chuyện, chỉ nhìn bọn họ làm.
Thay Trang Thu Tình thuần thục chuẩn bị, cầm một thứ mỏng manh săc bénđâm vào trong cơ thể phụ hoàng, nhìn Thanh Dương Tử treo bình máu lên,đem máu của người khác thông qua ống dẫn truyền vào trong cơ thể phụhoàng, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3290335/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.