Trong lúc nửa tỉnh nửa mê, hình như nghe được tiếng Ôn Đức gọi công tử,Trang Thư Tình theo bản năng ngẩng đầu lên, mơ mơ màng màng mở to mắt,hàm hàm hồ hồ hỏi, “Ưm, trở lại rồi? Vừa đi đâu vậy?”
Bạch Chiêm dịch lại chiếc áo đang đắp trên người Trang Thư Tình vì hànhđộng của nàng mà bị trượt xuống, “Không phải nàng muốn biết nguồn độcsao? Bọn họ tìm được rồi.”
Đầu óc trì độn lúc này của Trang Thư Tình phải mất một thời gian mớihiểu được lời của hắn, sau đó nhìn về phía hai người bị ném xuống đất đã không còn nhúc nhích được.
Đây là Lươngq quý phi và ngũ hoàng tử? Mỹ nhân đúng là mỹ nhân, bộ dángchật vật này khiến người nhìn vào càng có cảm giác thương tiếc, ngũhoàng tử, diện mạo của hắn nhìn là thấy xuất chúng nhất trong số cáchoàng tử.
“Không thể, độc dược này, rất khỏ giải.” Ngũ hoàng tử cười vô cùng xánlạn, không có nửa phần khẩn trương sợ hãi, ngược lại rất tự tin.
Hắn cậy vào cái gì? Trang Thư Tình nỗ lực khiến đầu óc của mình suy nghĩ.
“Khó giải?”
Chu Tri Đức nhìn về phía Trang Thư Tình cười cười, “Không tin, ngươi có thể dùng hết bản lĩnh của mình thử xem.”
“Ta thật không rành về độc.” Trang Thư Tình đứng dậy, đi một vòng xungquanh Lương quý phi đánh giá nàng, “Ta tin rằng ngươi có chỗ để dựa vào, nhưng ngươi tính nhầm một điểm rồi, người của ngươi không hề hữu dụngnhư ngươi nghĩ, nếu Chỉ Cố trảm ngươi tại đây, ngươi có thể làm gì? Aicó thể tới cứu ngươi?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3290329/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.