Nếu chỉ là một con mãnh thú thì không ai nói làm gì,, khả năng còn có người hùng hùng anh dũng đi làm dũng sĩ.
Nếu là mấy con, chắc chắn sẽ gọi bằng hữu đến cùng nhau săn bắn.
Nếu là mười con, tất nhiên sẽ kinh động quân đội trong thành, đem bọn chúng vây bắt.
Nhưng nếu số lượng mấy trăm, thậm trí còn lên đến ngàn thì sao? Tất nhiên phản ứng đầu tiên của mọi người là tránh né.
Ít nhất trước mắt là thế.
Mà Trang Thư Tình thanh thơi ngồi trên lưng sói kia, ở trong mắt đám người chính xác là phù thủy.
Trang Thư Tình tư thế thằng đứng, không chớp mắt mình về phía trước.
Làm ra chuyện như vậy nàng đã sớm nghĩ tới tất cả hậu quả có thể xảyđến, dù sao sinh hoạt của nàng không ở kinh đô, nàng không sợ người khác e ngại nàng, nàng cũng không muốn lui tới với nhiều người.
Nàng thật sự hông sợ.
Nàng là đại phu, trong lúc sinh tử cấp bách, chắc chắn sẽ có người cần nàng.
Bàn tay đang nắm nàng đột nhiên siết lại, chặt đến nỗi nàng cảm thấy có chút đau.
Quay đầu lại nhìn Chỉ Cố, “Làm sao vậy?”
Bạch Chiêm nhìn nàng một hồi, lắc đầu.
Trang Thư Tình cũng không nghĩ nhiều, thân thể nàng đã sắp không chốngđỡ được, chút tỉnh tảo này phải giữ lại, nếu không đến lúc cần ra mặtlại không thể.
Lúc này, động tĩnh bên trong đột nhiên lớn lên, Tam Tử thả người nhảy lên trước, rất nhanh liền dẫn theo một người đến.
Là Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3290327/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.