Khóe miệng Chu Tri Đức nhẹ câu lên, cầm lên lư hương đưa tới chóp mũi hoàng đế.
Lương quý phi nhanh chóng che kím miệng mũi, trên mặt sớm đã không còn ý cười ngọt ngào, chỉ có lo sợ không yên, có sợ hãi, cũng có điên cuồngvì muốn đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn.
“Đức… Đức Nhi, con tránh xa ra một chút.”
“Không sao, không có thuốc dẫn, thứ này không khác gì huân hương bình thường.”
Lương quý phi nhẹ nhàng thở ra, “Đức Nhi, chúng ta phải đi đến bước này sao?”
“Phụ hoàng đã có quyết định, ngài biết không?”
“Cái gì?”
Lương quý phi mim lặng một hồi lâu vẫn không thể nói được ra lời.
Vì nhi tử, nàng không tiếc mưu nghịch tạo phản, vốn trong lòng còn cóchút áy náy, nhưng sau khi nghe được lời này, gánh nặng trong lòng lậptức liền tiêu thất.
Nếu Đức Nhi không thể ngồi lên được vị trí này, cả nàng, cả nhi tử, cả mẫu tộc của nàng cũng sẽ không chạy thoát được.
Chuyện Đức Nhi làm, cũng đủ cho bọn họ chết hơn trăm lần.
Bọn họ chỉ có thể tiếp tục, nàng là Lương quý phi của hoàng thượng,nhưng nàng cũng là nữ nhi Chử gia, là mẫu phi của Đức nhi, thứ này, mớilà lý do để nàng sinh tồn.
Sủng ái của hoàng thượng, nói không còn liền không còn.
“Cần bao lâu.”
“Dùng hết huân hương này chắc chắn sẽ tử vong, nhưng vẫn phải nhờ mẫuphi chịu ủy khuất một lát, mẫu phi yên tâm, Bạch Chiêm đã đến, không bao lâu nữa thiên hạ này sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3290325/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.