“Nương, là đưa cho ngài.”
Từ phu nhân nhanh tay tiếp nhận thư.
Tuy rằng nữ nhi nói muốn đi cầu sư phụ hỗ trợ nàng có ngăn cản, nhưngngay từ đầu, nàng cũng từng nghĩ tới muốn đi tìm Trang đại phu hỗ trợ.
Trong lòng các nàng đều mong vị nam nhân kia có thể niệm mặt mũi Trang đại phu mà giúp Từ gia một phen.
May mắn đầu óc của nàng còn chưa bị chuyện này làm choáng váng.
Nếu nàng thật sự làm như vậy, sợ là sẽ không có phong thư này.
Vừa mở thư ra, Từ Khang Bình và Từ Giai Oánh hai huynh muồn liền nghiêng đầu qua nhìn.
Cả ba tờ giấy, tuy không đề cập tới một câu muốn hỗ trợ, nhưng lời phântích này của Trang đại phu so với cái gì cũng đều khiến cho bọn họ cảmkích.
”Đúng, đúng, khẳng định là giống như hoài nghi của sư phụ, cha nhất định còn sống, còn sống.” Tư Giai Oánh vui mừng khóc lên, chỉ cần cha cònsống, nói như vậy trong đó chắc chắn có nội tình lớn, không chừng Từ gia còn sẽ không xảy ra chuyện gì.
”Điều kiện tiên quyết là cha còn sống trở về.” Từ Khang Bình nói, “Nếucha trốn đi, người sau lưng thao túng hết thảy không biết sẽ phái baonhiêu người đi tìm hắn, không phải dễ đào thoát như vậy, nương, nhi tửmang người đi tìm cha.”
”Từ gia hiện chỉ còn một nam đinh là con, nếu con cũng đi, nữ tử chúngta phải làm sao bây giờ? Huống chi hiện tại Từ gia nhất định không thểhành động thiếu suy nghĩ, nói không chừng Từ gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3290317/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.