“Đem người nâng lên bàn giải phẫu đi, đã có máu chưa?”
Hạ Mạn vội vàng chạy vào, cầm một bình sứ đựng máu, “Tiểu thư, đã chuẩn bị tốt.”
”Lập tức truyền máu, nước muối vẫn phải tiếp tục dùng, mau.”
”Thanh Dương Tử, giải dược phải có nhanh, hắn sắp chống đỡ không đượcbao lâu, nếu tim ngừng đập một lần nữa, ta sợ rằng phải lực bất tòngtâm.”
Thanh Dương Tử lập tức đi đến nhà thuốc bên ngoài, đi ra cửa hai bước lại trở về cầm theo hộp thức.
Trang Thư Tình nhìn hắn như vậy cũng biết hắn đã đồng ý, trong lòng cũng nhẹ nhàng bỏ xuống, để Lâm Trân cẩn thận nhìn mạch, tiếp tục xử lýmiệng vết thương.
Lần giải phẫu này là nguyền một đêm.
Mỗi ngày Trinh Kha đều tới rất sớm, nhìn phòng giải phẫu nhiều ta thêmmới người trong lòng là hối hận nói không nên lời, từ ngày mai hắn phảidọn đến đây ở, thời thời khắc khắc chú ý động tĩnh nơi này.
Cơ hội tốt như vậy, thế nhưng hắn lại bõ lỡ.
”Giải được đã được điều chế tốt.” Thanh Dương Tử cầm lấy một bình sứ nhỏ đẩy cửa tiến vào.
”Mau cho hắn uống.” Mí mắt Trang Thư Tính đã sắp mở không được nhưngcũng không dám rời đi, vất vả cả đêm mới cứu được hắn, nếu như sơ sẩymột cái thì cái gì cũng không còn, bệnh nhân bị chết oan, chính nàngcũng cảm thấy oan.
Mãi cho đến khi độc tính đã giải được phân nửa, xác định tim người nàytạm thời sẽ không đột ngột ngừng đập, Trang Thư Tình mới nói: “GiaiOánh, mọi người tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3290309/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.