Không bao lâu, Lưu Thanh Quân đến, nhìn trong ngoài một chút, ánh mắtđảo qua phòng phẫu thuật mấy lần, chào hỏi rồi trở về, nếu như khôngphải y quán nhà hắn đang còn mở cửa hắn thật sự sẽ ở lâu hơn một chút.
Sau đó mấy vị đại phu cùng nàng hợp tác giải quyết dịch bệnh ở HộiNguyên Phủ cũng đến, cũng không ở lại lâu lắm, chào hỏi một tiếng rồi ra về.
Không người nào biết, bốn chữ 'Cùng Tế y quán' chính do hoàng thượng ngự bút đề lên, y quán cứ như vậy im ắng khai trương.
Đại khái vì Trang Thư Tình ít khi ra tay, hơn nữa tuổi của nàng còn rấttrẻ, mặc dù có thanh danh, nhưng vẫn không có bao nhiêu người tin nhận, ý quán mở mấy ngày nay cũng chỉ có ít người đến cửa.
Thấy tình huống như vậy, mười vị y nữ sau khi chuyển đến y quán đều cảmgiác có chút lo sợ bất an, sau khi thật sự xác định Trang đại phu khôngphải vì tình hình y quán mà buồn rầu mới yên lòng một chút.
Thật sự thì Trang Thư Tình không hề phát sầu, cho dù người đến nhiềunhưng chỉ là những chứng bệnh phổ thông bình thường thì nàng cũng chỉ có thể trông cậy vào Trình Kha, xét về phạm trù trung y khả năng của nànghoàn toàn kém hơn nhiều những vị đại phu ở đây, không phải bệnh nào nàng cũng có thể chuẩn đoán.
Trình Kha thì càng nóng nóng này, phải nói là hắn còn ước gì không cóngười đến, để mỗi ngày hắn có thể trốn trong phòng giải phẫu không đira, những dụng cụ phẫu thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3290302/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.