Bọn họ tính trước tính sau, chỉ là tính không được vị trí của Bạch Chiêm trong lòng hoàng đế, càng không thể nghĩ đến, chính vì một kế ly giánnày lại khiến hoàng đế đưa ra quyết định như vậy.
Đương nhiên, bọn họ có tính đến chuyện Bạch Chiêm tuyệt đối sẽ không thể nén giận, lại không nghĩ rằng, Bạch Chiêm làm việc trước giờ không cóbất kì chỗ nào cố kị, thủ hạ của hắn lại là nhân tài trong nhân tài, bọn họ kiêu ngạo, bọn họ tuyệt không thể khiến công tử chịu thiệt.
Vì vậy trên đường đến kinh đô bọn họ đã thảo luận vô số biện pháp nhưthế nào có thể lật tung cả kinh thành, chờ khi chính miệng người trongcuộc nói ra đây chỉ là một kế ly gián, như vậy lão gia tử cũng sẽ khônggây bất lợi cho công tử.
Nhưng mà đám người bọn họ tuyệt sẽ không bỏ qua, điều này không cần nói ra lão gia tử cũng biết.
”Tội thần biết lỗi lầm của mình không thể tha thứ, cũng không có bất kỳlời nào thanh minh cho bản thân, chỉ cầu hoàng thượng có thể tha tội cho tánh mạng già trẻ trong nhà thần, tội thần... tội thần cầu hoàngthượng.”
Hoàng đế cười như không hiểu, “Lã Đông, ngươi có biết mình phạm tội gìkhông? Giả truyền thánh chỉ là tội tru di cửu tộc, lúc ngươi làm rachuyện này ngươi có nghĩ đến trong nhà ngươi còn có trên già dưới trẻ?Ngươi có nghĩ đến bởi vì hành động lần này của ngươi khả năng sẽ khiếncho một đôi phụ tử trở mặt thành thù? Thiên hạ này không chỉ một mìnhngươi mới có nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3290287/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.