“Bay lên cành cao, trở thành phượng hoàng? Có chỗ dựa vững chắc?”
Bạch Chiêm bước đi rất chậm, ngữ khí cũng rất nhẹ nhàng, nhưng Đổng Minh Đức lại cảm thấy vô cùng sợ hãi, Bạch Chiêm đi về phía trước một bước,hắn liền lùi lại đằng sau một bước, đối với vị chủ nhân này, hắn thậtkhông dám chống lại
Hắn tới là để hoàn thành nhiệm vụ được giao, chứ không phải đến để trở mặt.
Nếu để vị kia biết mình đã đắc tội với vị chủ nhân trước mắt, sợ là hắnlập tức sẽ bị đóng góp đưa đến trước mặt Bạch công tử mặc người chémgiết, lúc này đây Đổng Minh Đức chỉ cầu hắn có thể nguôi giận.
Ánh mắt liếc về phía Trang Thư Tình, hy vọng nàng có thể niệm tình huyết thống mà nói giúp hắn một câu.
Nhưng Trang Thư Tình đến một ánh mắt cũng không thèm liếc nhìn Đổng Minh Đức, đối với những người dám tính kế nàng và Thư Hàn, có cũng nhưkhông.
”Người tới.”
”Công tử.”
”Đưa người cho Thanh Dương Tử, trong thời gian ngắn nhất ta muốn biết tất cả mọi chuyện liên quan.”
”Vâng.”
Đổng Minh Đức muốn cầu tình, nhưng miệng chưa kịp mở đã bị lôi đi, trừ nước miếng, nửa lời cũng không phun ra được.
”Nói cho Trần Nguyên, trước trời tối phải moi hết thông tin, hiện tại tiến hành đi.”
”Vâng.”
Xử lý xong Đổng Ming Đức nhưng cỗ lửa giận trong lòng Bạch Chiêm vẫnkhông cách nào tán đi, hắn nôn nóng đi qua đi lại, hận không thể lập tức bay đến kinh đô bóp chết cái tên dám khơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3290276/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.