“Không bằng ta đi xem thứ.”
Đối mặt với thái độ cường ngạnh của Bạch Chiêm, ngữ khí Trang Thư Tìnhnhu hòa, nhưng ý trong lời nói lại kiên định không ai có thể đổi,
”Hiện tại ta hoàn toàn không xác định đó có phải là bệnh truyền nhiễmhay không, phải thấy được người bệnh mới có thể đưa ra quyết định chínhxác, Bạch Chiêm, ta là đại phu, chàng không thể yêu cầu một đại phu biết rõ vấn đề ở chỗ nào lại không đi tìm hiểu, để mặc cho chuyện xảy ra, sư phụ cả ta nhất đỉnh sẽ từ trong quan tài bò ra đến tìm ta tính sổ.”
”Đó là bệnh truyền nhiễm.”
”Đúng vậy, nhưng không phải nhìn một cái là sẽ bị nhiễm bệnh, ta sẽ cẩn thận.”
Bạch Chiêm muốn đánh người hôn mê rồi buộc ở nhà, nhưng nếu hắn thực làm vậy, về sau sợ rằng nàng sẽ không tiếp tục tin hắn, hai người giằng comột hồi, cuối cùng Bạch Chiêm đành phải thoái nhượng, “Ta đi với nàng.”
Lần này là Từ Công Mậu lắc đầu, “Bạch công tử, ngài không thể đi, nếungài có chút mệnh hệ gì, lão thần không có cách nào đối mặt với...”
”Không cần ngươi quan tâm, người ấy còn chưa quản được ta, huống chi làngươi.” Bạch Chiêm có chút hiểu tâm tình của Trang Thư Tình khi hắn ngăn cản nàng, đối phương tuy rằng là mảnh hảo tâm, nhưng không phải loạihảo tâm hắn muốn, như vậy thà rằng không cần.
Trang Thư Tình thì hoàn toàn không có tâm tư đi suy nghĩ những chuyệnnày, bây giờ đầu óc của nàng hầu như đều đặt vào nguyên nhân bệnh,“Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3290267/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.