🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Đây là một loại bệnh trong máu.” Bước vào cửa, Trang Thư Tình nhìn thấy người Liễu gia đang tiến ra đón cũng tiện nói luôn: “Bệnh này lát nữata đã nói rõ với người nhà Liễu gia, sẽ không nói lần hai.”

Nghe hiểu được ý của nàng, Lưu Thanh Quân cũng không tiếp tục truy vấn.

So với hôm qua, hôm nay còn có một trận lớn phải đánh, chẳng nhưng Liễulão gia tử tự mình ra nghênh tiếp, trừ con trai nhỏ nhất đang ở kinh đô, còn lại đều ra đón.

Trang Thư Tình không biết rằng mình lại được đón tiếp long trọng như vậy, sợ hãi nhìn về phía Bạch Chiêm.

Đùi người này ôm thật vững, còn khinh thường ta, không phải không tin ta sao? Bây giờ chẳng phải ta vẫn vào được cửa? Thần thái của mấy ngườinày Trang Thư Tình đều xem ở trong mắt, không biết là tức giận hay đangđanh chủ ý gì lên người nàng, muốn tức nghẹn cũng phải là người Liễugia.

Nhất là trưởng tử.

Không biết Liễu lão gia tử trông coi vị Liễu tứ tiểu thư kia thế nào, khiến mặt mày bọn họ nhìn nàng hôm nay cũng không quá tốt.

Chậc, thực sự là thống khoái.

Bạch Chiêm lười đáp lời với mấy người này,:Lão gia tử cùng Liễu nhị gia đi theo là được, những người không liên quan khác đều lui ra đi.”

”Ngươi...”

”Lui ra.” Không đợi trưởng tử nói ra lời, Liễu lão gia tử liền hét to ra tiếng, Liễu lão đại bị dọa sợ, lão gia tử đã lâu chưa từng lộ ra tứcgiận như vậy.

Tốt xấu gì hắn cũng ở trong quan trường lăn lộn nhiều năm, tiếp thu ánhmắt cảnh cáo của Liễu lão gia tử liền tỉnh táo lại, dẫn những người khác hành lễ rời đi.

Đợi khi đi xa, đại phu nhân nhịn không được ủy khuất gạt lệ, “Lão gia,đây là chuyện gì a, lấy danh vọng thần y mời tới cửa, lại muốn mang nữnhi chúng ta ra ngoài, lão thái gia có phải hồ đồ rồi hay không? Tam nha đầu là nữ nhi Liễu gia, Tứ nha đầu chẳng lẽ không phải sao? Ngày thường thiên vị tam nha đầu cũng coi như thôi đi, nhưng trước mắt sao ngườilại bất công như vậy...?”

”Im miệng.” Trong lòng Liễu đại gia cũng không thoải mái. Nhưng chuyệntrong nhà cũng không đến lượt hắn mở miệng trước, trường mắt liếc mắtnhìn phu nhân, “Nàng là bá mẫu của tam nha đầu, nhìn thấy cũng khôngphải ngày một ngày hai, không nhường với nàng, nàng cũng không đi an ủiđệ muội một chút, có việc gì còn có thể giúp một tay?”

Đại phu nhân cũng suy nghĩ lại, tỉ mỉ lau lệ, hừ nói: “Thiếp ngược lạimuốn nhìn vị thần này có như lời đồn, thực có thể cứu người chết trởvề.”

Được nhận giáo dục từ nhỏ, Trang Thư Tình không cần tận lực biểu hiện,lão gia tử cũng có thể cảm giác được sự tôn kính trong lời nói của nàng, không phải loại tôn kinh nịnh bợ. So về thân phận, nàng kính trọng, chỉ vì hắn là trưởng giả.

Loại cảm giác này không biết đã bao lâu mới xuất hiện lại, thái độ củaLiễu lão gia tử với Trang Thư Tình cũng phá lệ hiền lành, “Những thứ này đều được chuẩn bị tốt theo yêu cầu của thần y, tam nha đầu có chút khẩn trương, không phải vì sợ chết, nàng chịu tra tấn nhiều năm như vậy,trải qua vô số hi vọng, cũng thừa nhận bấy nhiêu thất vọng. Nha đầu kiachỉ sợ lúc này lại như vậy, lâu dần hình thành loại sợ hãi này. Thân thể nàng như thế nào tam nha đầu biết rõ, ta sống nửa đời người, không cầugì khác, chỉ mong Trang thần y đừng để ta phải chịu cảnh người đầu bạctiễn kẻ đầu xanh, lão hủ vô cùng cảm kích.”

”Ta sẽ tận lực.” Trang Thư Tình không dám hứa hẹn nhiều, chỉ có thể trảlời như thế. Tiện đây nàng cũng có chuyện muốn nói, “Lão gia tử. Bệnhcủa Liễu tam tiểu thư không phải là trường hợp đặc biệt, cũng không phải do nàng sinh non mới vậy, bệnh của nàng, là một loại bệnh di truyền.”

Liễu lão gia tử biết bệnh di truyền nhưng hắn không hiểu là, “Trong nhà cũng không có người nào bị bệnh giống tam nha đầu.”

”Loại bệnh này cũng chia ra nặng nhẹ, loại tình huống giống tam tiểu thư là ở trung gian, nhẹ sẽ không thể hiện ra, sinh ra ở gia tộc Liễu giađã coi như may mắn, chăm sóc tốt cơ hồ sẽ nhìn không ra được bệnh trạng, biểu hiện trung gian của loại bệnh này giống như tam tiểu thư, khi cònbé bắt đầu phát bệnh, huyết khí hư nhược, âm dương không hòa hợp, lượngmáu bị thiếu, mặc dù nuôi nấng tốt, nhiều nhất chỉ có thể sống đến mườitám tuổi.”

Dừng một chút, Trang Thư Tình nói đến trọng điểm, “Ta từng hỏi tam tiểuthư, trong nhà có xuất hiện trường hợp đứa nhỏ sinh ra không được bìnhthường hay không, nghe nàng nói là có hai đứa trẻ, một trong đó là đệ đệ của nàng, khi chết đầu rất lớn, trán nhô, mũi tẹt lại, giống như hoàntoàn không có mũi, nhị lão gia, có đúng không?”

Liễu nhị lão gia lúc này giống như thấy quỷ, lăng lăng nhìn Trang ThưTình, ngay cả đường cũng đi không nổi, những người khác lập tức dừnglại, ánh mắt đều nhìn về phía hắn.

Dùng sức nuốt một ngụm nước bọt, nhị lão gia gật đầu, tuy đã qua nhiềunăm, nhưng bộ dáng khi chết của đứa nhỏ kia thật sự quá mức kinh hãi,thường ngày nỗ lực không dám nghĩ tới, lúc này bị hỏi, hắn lại nhớ đượcvô cùng rõ ràng.

”Có thể nói, đó là biểu hiện nặng của loại bệnh này, nghe tam tiểu thưnói chi thứ tư cũng từng xảy ra trường hợp như vậy, lão gia tử có thểhỏi thăm tình huống.”

Việc này liên quan đến cả gia tộc, Liễu lão gia tử không dám xem thường, trịnh trọng đáp ứng.

”Trang thần y...”

”Lão gia tử, ngài gọi ta một tiếng Trang đại phu là đã coi trọng ta, không cần phải gọi thần y, ta không quen.”

Lão gia tử không khỏi nở nụ cười đáp ứng, “Tốt, Trang đại phu, ngài nóiloại bệnh đi truyền này có khả năng trị tận gốc hay không?”

”Không thể.” Nghĩ cũng không cần nghĩ, Trang Thư Tình lập tức liền khẳng định, về gien di truyền liên quan quá nhiều đến công nghệ cao, đờitrước nàng cũng tốn một thời gian dài suy nghĩ vấn đề này.

Thấy sắc mặt lão gia tử ảm đạm, Trang Thư Tình theo bản năng nói lời anủi, “Ta không thể trị tận gốc, nhưng cũng có biện pháp kéo dài tuổi thọ, giống như Liễu tam tiểu thư, cắt bỏ những phần hư hại trên cơ thể, Liễu lão gia tử nếu tin tưởng, ta sẽ tận lực giúp sức, so với dùng nhiềuloại thuốc chữa bệnh, ít nhất đã có phương pháp chữa trị, không phảisao?”

Liễu lão gia tử thở dài một tiếng, vẻ mặt thổn thức, “Cũng đành phải như vậy, về sau tất cả đành phải nhờ vào Trang đại phu nhọc tâm.”

”Là chuyện ta nên làm.”

Thanh Thanh vẫn một mực chờ ở ngưởng cửa, xa xa nhìn thấy người tới, lập tức chạy vào trong phòng báo tin.

Liễu Tri Quỳnh không tự gia kéo lấy ống tay áo nhị phu nhân, nỗ lực thuyết phục bản thân không được khẫn trương.

Nhị phu nhân cũng hơi khẩn trương, giúp nữ nhi dọn dẹp một chút, tìm việc gì đó để khiến tâm tình bình tĩnh lại.

Cuối cùng chờ được người tới, mẹ con hai người đều cùng nhìn về phíacửa, thấy nữ tử vóc dáng thon gầy tươi cười tiến vào, “Tam tiểu thư,muội đã tới, tỷ chuẩn bị xong chưa?”

Nghe thấy vậy, Liễu Tri Quỳnh nở nụ cười, đột nhiên cũng không còn khẩntrương nữa, thân thể cũng thả lỏng, “Nghe lời muội, tối hôm qua ta cũngkhông ăn gì, nước cũng không uống, hiện tại vừa đói vừa khát, thật mongrằng sau khi giải phẫu có thể ăn uống thoải mái một chút, đến lúc đó sẽkéo theo muội cũng hưởng thụ cuộc sống với ta.”

”Là vinh hạnh của muội.” Trang Thư Tình nhìn về phía Thanh Thanh, “Đỡ tiểu thư đi thôi.”

”Vâng.”

Bên trong phòng giài phẫu

Liễu Tri Quỳnh mặc áo lụa trắng nằm trên bàn, nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Trang Thư Tình.

Trang Thư Tình nghĩ muối dời lực chú ý của nàng, một bên vừa chuẩn bịvừa nói, “Đây là bộ quần áo đặc chế, tay áo buộc chặt, không phải quáphức tạp, giặt sạch phơi khô, khó khăn nhất chính là quá trình tiêu độc, giống như gian nhà này vậy, đều đã được khủ trùng qua, mang khẩu trang, bao tay, đội nón, đều vì tận lực muốn bảo vệ thanh mạng của tỷ.”

Thanh Dương Tử tiến vào sau, cũng không nhìn người trên bàn mổ, ngược lại rất chuyên nghiệp mặc đồ vào.

Liễu Tri Quỳnh cả kinh lập tức ngồi dậy, “Hắn...hắn là...”

”Hắn là trợ thủ của muội, đừng sợ, cứ coi như tỷ không thấy hắn làđược.” Một dao hạ xuống, nhìn thấy bộ phận bên trong cơ thể người, vẻmặt Thanh Dương Tử liền hiện lên vẻ si mê, phỏng chừng hắn hoàn toànkhông coi người nằm trên bàn mổ là nữ nhân.

Huống chi, ở trên bàn mổ, người bệnh cũng chỉ là một đống xương cốt, cho dù có xinh đẹp khuynh thành, mổ bụng ra chẳng phải cũng như nhau?

”Nằm xuống.” Thấy Nam Châu Bảo Châu thu thập thỏa đáng, Trang Thư Tình phân phó nói. “Khăn khử trùng.”

”Vâng.” Bảo Châu tiến lại bên cạnh Liễu Tri Quỳnh, trước khi Liễu TriQuỳnh muốn phản kháng đã trải xong khăn lên bàn, không có gì cản trở,thấy vậy cũng khiến Liễu Tri Quỳnh an tâm một chút.

”Thuốc tê loại thứ ba.” Vì để phân chia tốt liều lượng thuốc tê, haingười đã phân thuốc tê thành các loại, thấp nhất là một, cao nhất lànăm, Thanh Dương Tử vừa nghe liền hiểu.

Uống một hớp rượu, không bao lâu sau Liễu Tri Quỳnh liền mất đi tri giác.

Trang Thư Tình sờ sờ, cảm thấy thân thể hoàn toàn thả lòng sau liền gọi người ngoài cửa tiến vào: “Lưu đại phu mời vào.”

Lưu đãi phu đứng ở bên ngoài, tâm lý hỗn độn, lúc này nghe được tiếnggọi, cắn răng mộ cái liền bước vào, sau đó đóng cửa lại, ngăn một đámngười ở bên ngoài.

”Nam Châu, chuẩn bị giúp đại phu, Bảo Châu, kéo tất cả các miếng vải đen xuống, che hoàn toàn tất cả ánh sáng, lấy dụng cụ, chuẩn bị treo đènlên.”

”Vâng.”

Kỹ thuật của nơi này không có khả năng làm được đèn mổ, cũng may, phụthân của Bạch Chiêm là hoàng đế, đưa tới nhà hắn không ít bảo bối, BạchCHiêm về tìm trong nhà kho của hắn một chút liền tìm thấy một hộp hạtchâu, hình như là dạ minh châu, nhưng sáng hơn nhiều so với dạ minh châu bình thường.

Bạch Chiêm cho người là một chiếc hộp giống như tổ ong, sau đó nạm dạminh châu vào, tuy không bằng đèn mổ, nhưng sữ dụng cũng rất tốt.

Lưu đại phu vừa phối hợp mặc vào, vừa nhìn động tác của Trang Thư Tình,nghe được lời dặn, Nam Châu lập tức tiến lên, tâm tư rối rắm ban đầu khi vào cửa bây giờ cũng không còn sót lại chút nào, căn bản là đã quêntrên bản còn một khối thân thể.

”Lưu đại phu, ngươi đứng ở vị trí đó, đúng, chính là ở đó, trong lúctiến hành mổ luôn phải thăm dò mạnh tượng, nếu có biến hóa lập tức nóivới ta.”

”Đã biết.”

Liên tục lấy ra mấy thứ trong rương, Trang Thư Tình nói, “Trước khi giải phẫu phải mở một đường dẫn ở tĩnh mạch.”

Thanh Dương Tử lập tức hỏi, “Có ích lợi gì?”

Trong thực tế, làm như vậy cũng chỉ có tác dụng truyền dịch, giống nhưkhi truyền muối, chỉ là tốc độ nhanh hơn, khi người bệnh lâm vào tìnhtrang nguy kịch có thể lập tức cứu kịp.” Chuyện này, Trang Thư Tình rấtquen thuộc, lập tức đều đã chuẩn bị tốt.

Chuẩn bị xong đường glu-cô và nước muối, Trang Thư Tình lập tức bắt đầu, “Dao”

Lưu Thanh Quân nhìn lưỡi dao sắc bén hạ xuống, máu lập tức trào ra,nhưng ít hơn nhiều so với dự đoán của hắn, âm thầm đem tay nắm thành nắm đấm, vừa rồi thiếu chút nữa hắn đã ngăn cản.

”Mạch trầm.”

”Cầm máu.”

”Vải bông.”

Mỗi lần đưa tay, những thứ đều được dặt chuẩn xác vào tay nàng, LưuThanh Quân nhìn nửa bên mặt bình tĩnh của nàng, nỗ lực khiễn chân củamình không được mềm xuống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.