Chương trước
Chương sau
Trang Thư Tình không gạt Trang Thư Hàn chuyện Đổng gia tìm tới cửa.

”Đổng gia?” Đối với vị họ hàng bên ngoại này, Trang Thư Hàn vẫn có chútchờ mong, hắn cũng mong muốn có người có thể gánh giúp tỷ đệ bọn họ mộtmảnh trời, hắn tâm tâm niệm niệm cũng chỉ vì không muốn chậm trễ hôn sựcủa tỷ tỷ, nhưng mà suy nghĩ của hắn không còn đơn giản như trước kia,bây giờ bọn họ tới tìm, không khỏi quá khéo đi.

Tiên sinh lúc trước từng nói với hắn, tiền đồ của hắn càng cao, thânthích tìm tới của sẽ càng nhiều, cho dù người có cách một vạn tám nghìndặm cũng sẽ có lý do để đến gặn mặt, chỉ là Đồng gia...

”Tỷ tỷ nghĩ như thế nào?”

Trang Thư Tình thấy nét mặt của đệ đệ, tâm cũng thoáng buông xuống chút, nói ra phán đoán của mình.

Trang Thư Hàn nghe xong, thật lâu cũng chưa nói gì, nếu như tỷ tỷ nói,Đổng gia đã sớm biết mẫu thân ở nơi nào, biết tỷ đệ bọn họ chịu baonhiêu khổ, vậy lúc đó vì sao không niệm chút tình máu mủ cứu bọn họ rakhỏi vũng bùn?

Thân thích cái chó má! Trang Thư Hàn chỉ thấy lạnh cả người.

”Không có việc gì, không phải sợ.” Trang Thư Tình đi tới, ôm đứa nhỏ vào lòng, “Đồng gia vốn không có quan hệ gì với chúng ta, vào thời điểmchúng ta khó khăn nhất không có bất luận kẻ nào chìa tay cứu giúp, hiệntại bọn họ càng không dùng được, chỉ cần chúng ta không có việc gì phảiđến cầu bọn họ, bọn họ mơ tưởng nắm thóp được chúng ta.”

Câu phía sau nghe có chút quen tai, nhưng Trang Thư Tình cũng không cónghĩ nhiều, tiếp tục nói: “Hiện tại mỗi ngày đệ điều đi sớm về trễ,không có nhiều cơ hội gặp mặt hắn, nhưng người cũng đã đến, khẳng địnhsẽ lựa chọn thời điểm chính xác để gặp đệ, không phải sợ, cứ bình bìnhđạm đạm với họ, coi họ chỉ là thân thích không thường lui tới, không cần xé rách mặt. Cũng không cần chất vấn hắn cái gì, chỉ bình thường đốimặt, biết không?”

Lần đầu tiên được tỷ tỷ ôm. Trang Thư Hàn tuy cảm thấy ngượng ngùngnhưng cũng không có đẩy ra, hắn tham luyến loại ấm áp này, hắn đều luônbiết, bất cứ ai cũng không giống như tỷ tỷ, thật tâm muốn tốt cho hắn,những người khác, không có quan hệ gì đến hắn.

””Đệ biết phải làm thế nào, Đổng gia, cũng chẳng có gì hơn, đệ đệ của tỷ sẽ có tiền đồ hơn so với bất luận kẻ nào ở Đổng gia.”

”Đó là đương nhiên. Bọn họ nằm trong hũ mật lớn lên, không trả qua bấtkỳ mưa gió, sao có thể so được với đệ.” Trang Thư Tình vỗ vỗ tấm lưngthon gầy của đệ đệ, đứa nhỏ dạo này lớn thật nhanh. Người tuy còn gầyyếu, nhưng khung xương cân xứng, mặc xiêm y cũng không quá khó coi.”

Thoát khỏi cái ôm của tỷ tỷ, Trang Thư Hàn nghiêm túc nhìn Thư Tình, “Tỷ tỷ, đệ sẽ cố gắng thành công.”

”Đệ hiện tại đã làm rất tốt, Trang Trạch Lương hiện tại đã hối hận, Đổng gia, về sau nhất định cũng hối hận.” Thư Hàn ngày sau sẽ càng chói mắt, mà nàng, mặc dù không thể so với đệ đệ, nhưng chắc chắn cũng sẽ dựa vào bản thân để sống tốt. Tỷ đệ bọn họ, không cần phụ thuộc vào bất kỳ aicũng có thể có những ngày tháng tốt đẹp.

”Đúng rồi tỷ tỷ, tỷ nói Bạch đại ca là hoàng tử, vậy chuyện của tỷ với...”

”Chuyện này đệ đừng hỏi, đừng quá để trong lòng.”

”Đương nhiên là phải hỏi, đây là đại sự.” Gương mặt Trang Thư Hàn lậptức nghiêm trọng, đứng dậy liền muốn đi qua phòng bên cạnh. “Đệ đi quahỏi cho rõ ràng, là hoàng tử liệu sau này hắn có thể khi dễ tỷ haykhông?”

”Hắn có thể, nếu hắn muốn.” Ấn người đệ đệ ngồi lại chỗ cũ, “Đây làchuyện không thể cưỡng cầu, sao đệ có thể hỏi được? Thư Hàn, tỷ khôngcần...”

Dừng một chút, tươi cười của Trang Thư Tình mang theo một chút khổ sở,“Cũng không phải không cần, chỉ là loại chuyện này có để ý cũng vô dụng, không bằng thuận theo tự nhiên, đi một bước tính một bước, nếu thật cómột ngày hắn coi trong người khác rời đi tỷ, tỷ tỷ của đệ nào có chuyệnsống không nổi? Chuyện này chỉ có thể tùy tâm, tỷ cũng không thể bắtbuộc một người phải yêu tỷ, cho dù một ngày nào đó đệ đứng ở vị trí cao, là thần trong lòng mọi người, cũng không thể bắt buộc chuyện tình cảm,tâm, sẽ không thể chịu sự không chế.”

Trang Thư Hàn mím môi, hắn biết tỷ tỷ nói có đạo lý, nhưng chỉ là không cam lòng.

”Việc này có gì phải bắt buộc, thật là.” Trang Thư Tình buồn cười vỗ vỗđầu hắn, giống như đối đại với tiểu hài tử, “Trước kia thế nào, sau nàyra sao, bản thân ta không thể thay đổi cũng không thể đoán trước, Bạchđại ca của đệ căn bản là không đem thân phận kia để vào mắt, đệ cần gìphải dùng thân phận đi nói chuyện với hắn? Trở về phòng nghỉ ngơi đi,sáng sớm ngày mai còn phải đi.”

Dỗ người đi mất, Trang Thư Tình thử thăm dò hô một câu, “Bạch Chiêm?”

Cửa vừa đóng lại liền mở ra, Bạch Chiêm từ bên ngoài đi vào, “Biết ta ở bên ngoài sao?”

”Đoán.” Ôm lấy Niệm Niệm, Trang Thư Tình nhìn về phía nam nhân đang đi đến, “Chàng đoán thử Đổng Minh Đức sẽ ở đây bao lâu?”

”Nếu nàng không vui thì ngày mai hắn sẽ đi.”

Trang Thư Tình nghĩ nghĩ, “Nhịn thêm hai ngày nữa, nếu như hắn một mực dây dưa thì chúng ta không cần khách khí.”

”Thư Tình, nàng không phải nhẫn nại.”

Điểm ấy mặt mũi ấy nàng vẫn sẽ cho Đổng gia, Trang Thư Tình hơi nghiêmvề sau, hai người cách quá gần cơ hồ là vai kề vai, nàng nghĩ, nếu cóthể vượt qua, cuộc sống sau này của tỷ đệ bọn họ sẽ không sợ ai tới làmphiền.

”Tình huống của Đổng gia chàng có biết không?”

”Ở kinh đô có nghe phụ thân nói qua, gia thế cũng lớn, thế lực khôngnhỏ, nhưng không lấy được thánh tâm, cũng không có người nào kinh tàituyệt diễm đáng chú trọng.”

”Nói cách khác, bên trong ngoài có chút nội tình, mặt khác cũng không quá xuất sắc.”

”Gần như vậy.”

Trang Thư Tình có chút đăm chiêu gật đầu, không được thánh tâm đã đủ để thuyết minh hết thảy.

Sáng sớm ngày kế, Trang Thư Tình tới Liễu gia.

Vì chấp nhất của Liễu tứ tiểu thư đối với Bạch Chiêm, Trang Thư tình tất nhiên là không muốn Bạch Chiêm đi theo, nhưng mà lúc này nàng không thể tách hắn ra.

Bằng danh hào Trang thần y, Trang Thư Tình rất dễ dàng bước vào Liễugia, Bạch Chiêm không cùng Thư Tình vào sân của Liễu Tam, mà để ngườidẫn đi gặp Liễu lão gia tử.

Lão gia tử rất ít khi khách khí với người khác, nhưng Bạch Chiêm làngười hắn không thể từ chối ngoài cửa, “Bạch công tử tới cửa, thật vẻvang cho kẻ hèn này.”

Bạch Chiêm là ai? Bản tính của hắn chính là một người không biết kháchsáo, vừa mở miệng liền đi vào vấn đề, “Thư Tình đến chữa bệnh cho LiễuTam, ngươi không cần ngăn cản.”

”Vậy bệnh của cháu ta có thể trị?”

”Năm trước nàng đã đến xem qua, khi đó nàng cũng chỉ biết phải làm thếnào, chỉ là khí đơn lực bạc, nhưng mấy tháng nay đã có chuẩn bị, khôngnắm chắc nàng sẽ không tới cửa.”

Chuyện năm trước Trang Thư Tình đến hắn có biết, nguyên nhân gặp gỡ Liễu Tam hắn cũng biết đôi chút, nhưng biết thì biết, hắn cũng không có hỏinhiều.

Danh vọng Trang Thần y truyền đến chỗ của hắn, khi đó hắn vào Quỳnh Nhiđang chơi cờ, đó là lần đầu hắn thấy Quỳnh Nhi thất thố đánh nghiêng cảbàn cờ, sau đó dùng ngữ điệu giống như khóc giống như cười nói: “Tổ phụ, không chừng cháu gái thực có thể thoát ly khổ ải.”

Lúc đó hắn không tin, nha đầu kia mới có bao lớn.

Nhưng trước mắt, hắn phải nhìn với cặp mắt khác xưa, người có thể đượcBạch công tử nói chuyện dùm đã không dễ dàng, công tử nói chắc chắn, tất nhiên là đã thực đã nắm chắc trong lòng bàn tay.

Bên kia, Trang Thư Tình đã gặp được Liễu Tam Liễu Tri Quỳnh.

Nàng nằm trên giường, người thực gầy, trên mặt không có lấy một tia huyết sắc, ngũ quan cũng bắt đầu có biến hóa.

”Ta vẫn luôn chờ muội.” Nhìn thấy nàng, Liễu Tri Quỳnh cười, khăn taynắm chặt thành một đoàn, “Cho dù khi thân thể tốt ta cũng không dám rangoài gặp người, mỗi khi nhìn gương, ta đều sợ hãi không biết có phải ta sẽ chết rất khó coi? Đều đã đem gương dời đi hết, miễn để dọa đến chính mình.”

Trang Thư Tình ngồi trên ghế dựa, bắt mạch giúp nàng, nói: “Muội đã đáp ứng tỷ, hiện tại đã nắm chắc nên mới dám đến cửa.”

”Trang thần y, muội không biết khi ta nghe thấy danh hiệu này có baonhiêu cao hứng, ta cảm thấy may mắn vì lúc trước đã đến Lãnh Sơn Huyện,để được gặp mặt tỷ đệ hai người.”

”Vì vậy người luôn nói, thiện hữu tất có thiện báo.” Thu tay, Trang ThưTình cười, “Tình huống so với đoán trước của muội tốt hơn nhiều, mấytháng nay vẫn làm theo thực đơn muội viết chứ?”

”Đương nhiên, biết có hy vọng, ai lại không tiếc mệnh.” Liễu Tri Quỳnh khẩn trương nhìn nàng, “Bệnh của ta, phải trị thế nào?”

”Hiện tại Hội Nguyên Phủ hẳn là đã có nhiều lời đồn đãi về phương phápchữa bệnh của muội đấy thôi, đúng như vậy, cắt một vết dao trên người,bỏ đi những thứ gây hại bên trong cơ thể ra ngoài sau đó khâu lại, sợhãi sao?”

”Sợ, nhưng dù sợ cũng không thể trở mắt nhìn thấy bộ dáng xấu xí củamình đầu chết đi, chỉ cần cắt bỏ những thứ gây hại cho cơ thể, ta có thể tốt hơn sao? Sẽ khỏe mạnh giống như người bình thường?”

”Cắt bỏ một phần trong cơ thể sao có thể hoàn toàn không chịu ảnh hưởng, nhưng mà tỷ là tiểu thư Liễu gia, nếu như bảo dưỡng cẩn thận, vấn đề sẽ không lớn, muội chỉ muốn nói là, giải phẫu có khả năng sẽ xuất hiện vấn đề.”

Giải phẫu, một từ thật xa lạ, nhưng Liễu Tri Quỳnh lại nghe hiểu, “Muội nói đi.”

”Giải phẫu là một loại y thuật hoàn toàn khác so với bất kỳ loại y thuật nào mà tỷ từng biết, khi thực hành nó sẽ có rất nhiều thứ phải chuẩnbị, tuy rằng muội đã nỗ lực chuẩn bị, nhưng mà chỉ có thể nói là đơn sơ, chỉ là thân thể của tỷ đã không thể tiếp tục chờ đợi, nếu có thể chomuội nửa năm... không, chỉ cần thêm ba tháng, nhất định sẽ nắm chắc hơnnhiều, trong quá trình giải phẫu có thể xuất hiện những thứ ngoài ý muốn không thể biết trước, khả năng có thể thất bại, tỷ có thể ở trên bànphẫu thuật không thể tỉnh lại, hoặc có thể nhiễm các loại bệnh khác...Tam tiểu thư, muội nhất đĩnh phải nói trước với tỷ, muội chỉ nắm chắc ba phần.”

”Ta trị bệnh đã hơn mười năm, muội là người duy nhất có thể nói đượcchính xác chứng bệnh của ta, hơn nữa là người duy nhất có được phươngpháp trị liệu, đừng nói là ba phần, cho dù một phần, ta cũng liều mạng.” Khát vọng trong mắt Liễu Tri Quỳnh dần mãnh liệt, “Thân thể này của tanhư thể nào, trong lòng đã sớm biết, nếu muội không trị, ta nhiều nhấtcũng thể chống đỡ mấy tháng.”

”Đúng vậy, sẽ không vượt quá ba tháng, muội vẫn luôn để ý đến tình huống của tỷ, nếu hôm nay không đến, trễ một chút chỉ sợ phẫu thuật cũng sẽvô dụng.” Trang Thư Tình bình tĩnh nhìn nàng, “Tỷ có thể tin tưởng muội, nhất định muội sẽ dốc hết toàn lực để cứu tỷ.”

”Từ sau khi muội hứa sẽ chữa trị cho ta đến nay, muội vẫn luôn nỗ lực,không tin muội thì ta còn tin ai? Cho dù ngựa chết thành ngựa sống, chỉcó thể chạy một đoạn đường cũng là hy vọng.”

Liễu Tri Quỳnh nắm lấy tay Trang Thư Tình, tuy rằng đôi bàn tay này nhỏbé nhưng nó là thứ duy nhất có thể cho nàng khả năng sống sót, “Ta tinmuội, hiện tại liền bắt đầu sao?”

”Nếu tỷ đồng ý, người nhà cũng không ngăn trở vậy hiện tại muội liền bốtrí, sau khi về chuẩn bị mọi thứ, sáng mai chúng ta sẽ bắt đầu.”

”Ta đến rồi, Trang thần y, ta là mẫu thân của Quỳnh Nhi.” Ngoài cửa, nhị phu nhân đang đỡ tay nha hoàn tiến vào phòng, trong lời nói mang theonức nở, “Quỳnh Nhi thật sự... Thật sự chỉ còn ba tháng thôi sao?”

”Có lẽ là ngắn hơn.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.