Xe ngựa đã đi xa, chỉ còn lại một phụ nhân nằm dưới đất chật vật không chịu nổi. 
Lời nói khí phách trước khi Trang Thư Tình rời đi kia, cùng với ánh lợihại như có như không đảo qua, rất nhiều năm sau, người của Trang gia vẫn còn nhớ rõ cảnh này. 
Ngày đó Trang Thư Tình biểu lộ ra hàn ý, khiến cho lòng người Trang giacàng thêm cố kị, người muốn tiến lên, tâm tư là không thể thiếu. 
Lúc này, bọn họ thật sự tin tưởng chỉ cần làm được theo như lời củaTrang Thư Tình, thì việc sau khi đậu được thi huyện, hết thảy đều khôngthành vấn đề. Còn chưa nói tới việc, nàng chỉ là cô nương khuê tú chưagả, tuy không khiến cho bọn họ cảm thấy lo lắng, nhưng cũng để cho bọnhọ kính trọng ít nhiều. Bả vai nàng không đủ dày cũng không sao, bọn họcó thể giúp đỡ, vóc dáng không đủ cao cũng vẫn không là gì, vóc ngườibọn họ không lùn, thứ bọn họ muốn, chính là thời điểm bọn họ cần thì cóthể giúp bọn họ một tay để cho bọn họ có thể đứng vững vàng, nhữngchuyện sau này bọn họ có thể tự mình giải quyết. 
Thanh Dương Tử sau khi xong chuyện liền bước lên xe ngựa, sùng bái nhìn Trang Thư Tình, toàn thân đều lộ ra vẻ hưng phấn. 
Bạch Chiêm một cước liền đá hắn ra ngoài, nha hoàn hiểu ý kéo cửa lạicanh giữ ở gian ngoài, ánh mắt nhìn Thanh Dương Tử đều là trêu tức, tưthế đáp đất này của Thanh Dương Tử khiến cho mấy người bọn họ ôm bụngcười thành đoàn. Âm thầm than. 
Trang tiểu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3290250/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.