“Chu Thất, ngươi không đi qua sao.” Trang Thư Tình quay đầu nhìn, ý muốn Chu Thất đuổi kịp, mồ hôi ẩm ướt sau lưng khiến nàng cảm thấy khó chịu, nàng đem áo choàng nới chặt hơn chút nữa, tận lực không để gió lạnhnhiễm vào người
Đếm một hồi, sói bị thương có mười bốn con, mà những con nằm ở trongkhông thể động, đều bị thương nặng, vết thương nhẹ này liếm một chút sẽkhông sao, nhưng những vết thương nặng như vậy…, ở thế giới cá lớn nuốtcá bé, chúng nó không có tư cách để thả lòng.
Bị vây ở trung gian, ánh mắt có chút tán loạn, rõ ràng đã hít vào nhiềumà sao thở ra lại khó khăn như vậy, nhưng chút suy nghĩ này trong lòngTrang Thư Tình nháy mắt đều ném ra sau đầu, đang muốn nói chuyện vớiNiệm Niệm, đột nhiên nhớ tới Chu Thất còn bên người, quay đầu vừa khoáttay vừa nói: “Chu Thất, ngươi dùng chủy thủ đi tước một ít tấm ván gỗrộng như vậy đến giúp ta, cũng xem thử có thể đốt chút lửa lên haykhông, nấu thêm chút nước, chỗ tuyết ở đây đều có thể dùng được.
Chu Thất giấu diếm ánh mắt của bản thân, đáp ứng xong liền chạy đi.
Trang Thư Tình sờ sờ đầu Niệm Niệm thấp giọng nói:“Nhờ tộc nhân củangươi tìm một ít dược thảo mà các ngươi biết đem tới cầm máu cho bọnchúng.”
Niệm Niệm nghe vậy, dồn dập kêu vài tiếng với những tộc nhân của nó đang ở cách đó không xa.
Rất nhanh, bầy sói liền phân ra tìm thuốc, còn dư lại mấy con sói đem vòng bảo hộ lui vào một chút.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3290226/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.