Trương Tú Nhi cười: “So với lúc trước mỗi ngày qua đi như nước nhạt nhẽo, hiện tại không biết đã tốt hơn bao nhiêu lần, ta biết bây giờ Thư Tình ngươi không phải không mua nổi một tòa nhà nhỏ, nhưng ngươi vẫn nguyện ý ởnơi này... Ngươi có biết ta vui vẻ biết bao nhiêu không.”
Đè nén lệ chảy ra ở khóe mắt, Trương Tú Nhi vừa cười: “Ta ước gì mỗingày trong nhà có thể náo nhiệt, nếu không bị ép buộc, ai lại muốn mỗingày ngay cả người để nói chuyện cũng không có, chỉ cần người đến khôngphải là nam nhân, ngươi muốn cho ai tới hay bảo ai đi cũng không cầnphải cố kị ta.”
Trang Thư Tình có thể tưởng tượng được trước kia Tú Nhi tỷ sống qua ngày như thế nào. Ở xã hội này, nữ nhân hoàn toàn ở tầng thấp nhất, mặc dùlà một thiên kim tiểu thư ương ngạnh kiêu ngạo cũng chỉ có thể mặc chongười khác sắp xếp vận mệnh, không thể tự mình làm chủ chuyện hôn nhân.Sau khi lập gia đình, hết thảy đều phải phụ thuộc vào nam nhân mà mìnhđược gả.
Càng không cần phải nói tới người bị mất đi trượng phu, lại không có đứa nhỏ để cậy vào, chưa nói đến Tú Nhi tỷ không có cha mẹ chồng để hầu hạ, bằng không thì cuộc sống càng không dễ chịu.
Càng như vậy, Trang Thư Tình càng cảm thấy bản thân tuyệt đối không thểlập gia đình, nhìn tình huống hiện tại của nàng, gả cho ai cũng chỉ cóthể bị người khác khi dễ, nàng vẫn không nên đi chịu cái tội ấy.
Vì Thư Hàn, làm cái gì nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3290210/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.