Thấy Trang Thư Tình đi đến, hai người liền ngừng câu chuyện.
”Nhiều như vậy sao?”
”Mấy ngày nay muội vẽ liên tục, dưới này là mấy bức vẽban đầu, có chút mới lạ, Dệt tỷ tỷ nhìn xem có thể bán được không.”
Dệt nương cẩn thận lật một bức xem, mặt trên đều không có vẻ gì mới, lại nhìn đến mặt sau, cũng xem kĩ từng bức rồi đặt xuống: “Mấy bức nàykhông được.”
Trang Thư Tình nhặt lên xem thử, cảm thấy cũng không vừa lòng lắm.
”Tỷ quen biết rất nhiều tú nương, muốn bán mấy bức này cũng không khó.Nhưng theo ý kiến của tỷ, nếu bán cho những người khác sẽ không giốngnhư bán cho tỷ. Trước tiên, không nói tới việc các nàng có thể dứt khoát đưa ra nhiều bạc như vậy hay không, chính là nếu như lấy ra, mỗi lầnmuội đều bán nhiều như vậy,tất nhiên các nàng sẽ ép giá. Thế này chẳngkhác nào muội đang cạnh tranh với chính mình, cũng chỉ có một mình muộimệt mỏi, các tú tài bán hoa văn là vì sống tạm, vì muốn mua thêm vàiquyển sách. Dù sao bọn họ cũng là người đọc sách,việc trước hết phải làm là đọc sách, nên một tháng bán một bức là đủ rồi, cho nên giá hoa vănchắc chắn sẽ không giảm xuống. Những bức vẽ này của muội, tuy rằng đềucó chất lượng tốt, nhưng số lượng lại quá nhiều, tất nhiên bọn họ sẽ cốgắng ép giá xuống, về sau nếu muốn nâng giá trở lại sẽ càng khó hơn.”
Đúng rồi, ánh mắt nàng thật thiển cận, chỉ muốn nhanh chóng kiếm chúttiền để chuộc lại ngọc bội, lại đã quênmất quy tắc của thị trường.
Trang Thư Tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3188/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.