Trang Trạch Lương đi mấy bước mới biết rằng, mình đang cách Trần KiềuNương cùng một đôi nhi nữ thật xa, trước mắt thỉnh thoảng hiện lên mộtgương mặt, cười yếu ớt, tin cậy, cùng với lãnh đạm.
Ngay từ đầu hắn đã tồn tại tâm tư mắt cao hơn đầu, nên đối với một nữ tử như vậy động tâm thật sự là chuyện rất dễ dàng.
Hắn là thật có yêu Đổng Uyển Như.
Cho dù nàng thủy chung là tiểu thư được muôn vàn sủng ái của Đổng gia,nhưng dù có cùng hắn ngã xuống bụi rậm cũng không tổn hại đến kiêu ngạocủa nàng, khi đó nếu nàng có thể mềm mại một ít, không cần dùng ánh mắtkinh thường như vậy nhìn hắn, không đuổi hắn ra phòng khác, hắn lại nhưthế nào có thể...
Trần di nương cùng hắn có tình cảm thanh mai trúc mã, nhưng trăm lầnngàn lần cộng lại cũng không thể so được với mị lực của Uyển Như, nhưngso về hiểu ý ôn nhu Uyển Như cũng không bao giờ đối với hắn như vậy.(Tiêu Huân: Yêu một người mà lại đem ra so sánh thiệt hơn như vậy)
Thời gian lâu, hắn tất nhiên là hướng những địa phương thoải mái mà đi.
Uyển Như qua đời hắn cũng đau khổ, nhưng khi nghĩ rằng sẽ không có người nào lại dùng ánh mắt như vậy nhìn hắn, hắn lại cao hứng, rốt cục hắn đã giải thoát rồi.
Nhưng mà hôm nay, hắn ở trên người nữ nhi của chính mình lại thấy đượcánh mắt như vậy, khinh thường, khinh thị, phảng phất hắn là con rệp nhỏbé.
Khuôn mặt tương tự nàng làm cho hắn rốt cục nhớ lại, đó là nữ nhi củahắn cùng Uyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3180/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.