Cao Tử Lâm hơi nâng mắt, nhìn về phía tiểu cô nương phía trước, mặt mang theo thần sắc kiên nghị, “Trước kia không nhìn ra, hiện đang ngươi rấtcó phong thái của mẫu thân ngươi khi xưa, đại ân thì ta không thể giúp,chỉ có thể nói thêm cho ngươi một câu, bên ngoài phải có tầm nhìn xahơn, không phải người quen thuộc thì không nên tin tưởng, làm sao biếtđược có bao nhiêu người ngươi có thể tin tưởng hoàn toàn.”
”Vâng, Thư Tình ghi nhớ.”
Cao Tử Lâm khẽ gật đầu, lại liếc nhìn tỷ đệ hai người rồi đem mắt rời đi.
Trang Thư Hàn theo đi tới cửa, nhìn một hồi rồi trở về bên người tỷ tỷ,nói: “Cao đại phu đi từ cửa sau, hẳn là nên từ cửa sau ly khai.”
Trang Thư Tình đầu vô cùng đau đớn, vừa nhu nhu huyệt thái dương vừanói, “ Cao đại phu là người có tâm, đã đáp ứng rồi thì sẽ giúp, Tranggia không phải nhà đại phú, lại không có quyền trên tay, có thể không engại nhiều quá về chúng ta là bởi vì chúng ta cũng là tiểu bối nhà họTrang, một chữ hiếu có thể chèn ép chúng ta cả đời, những người khác thì lại chưa hẳn đưa hắn nhìn vào mắt.”
Trang Thư Hàn đăm chiêu gật đầu, “Ta đây về sau nếu trở nên lợi hại, có phải hay không, không cần phải e ngại Trang gia?”
”Ngươi muốn trở thành cùng một dạng người với Trang gia sao?” Trang ThưTình quay đầu đi nhìn hắn, “Giống như bọn họ, chúng ta cùng một dạng đibáo thù?”
Theo bản năng Trang Thư Hàn biết là không thể gật đầu, nhưng mà tronglòng hắn thực sự nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3175/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.