Một lúc lâu sau , hai người mới từ kịch liệt cao trào bình phục trở lại , Giang Liên Ân không thể tin được bản thân mình lại cùng Nhiếp Tĩnh Viễn hoan ái trên đồng cỏ.
May mắn thay , giữa sườn núi chỉ có hai người bọn họ. Nếu không cô thật sự không dám ra ngoài gặp người khác . Ở cùng một chỗ với hắn , luôn luôn như vậy , cô thật sự không hiểu nổi nữa. ” Bảo bối.” Hắn hôn môi nàng :” ông trời , cảm giác này thật tốt.”
Hắn vuốt ve hai vú mềm mại của cô , cảm giác này thật thích ! Chỉ có ở cùng một chỗ với cô , hắn mới có thể thoả mãn như vậy.
” Anh …. tại sao lại đến đây ?”. Cô không biết nên hỏi từ đâu , cho nên lời nói có phần đứt quãng.
Nhắc tới chuyện này , hắn nổi giận. ” Tại sao em lại từ chức?”. Hắn trừng mắt nhìn nàng :” Tại sao em lại làm như vậy?”.
” Anh có cần phải rống lên như vậy không?” Nàng vuốt ve ngực hắn , không rõ tại sao lúc hoan ái hắn luôn luôn dịu dàng , còn lúc bình thường hắn lại bá đạo không coi ai ra gì.
” Em thật sự muốn chọc giận anh.” Hắn hạ giọng nói.
” Là anh làm cho em tức giận , anh nói em là chán ghét em , muốn tìm người đẹp khác , em chỉ còn cách tạm biệt anh.”. Nhắc tới chuyện này , tâm tình của cô bắt đầu xấu .” Anh đứng lên ! Em không muốn nói chuyện với anh.”
“Đừng mơ!” Hắn vẫn đang đè nặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nam-hap-dan/1329761/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.