Cả buổi chiều , lòng cậu không lúc nào yên , thậm chí thiếu chút nữa thối lộn tiền, miễn cưỡng mới chống đỡ được đến giờ tan ca.
Buổi tối trở về, Trình Ảnh đang ngồi thưởng thức cà phê. Cũng may là cô ta không nói gì! Bọ họ cũng không nhắc lại chuyện ngày đó nữa!
Rốt cục, cũng đến ngày đó!
Cậu thu thập mọi thứ xong mới phát hiện, ngoại trừ quyển sổ tiết kiệm thuộc về chính mình, còn lại ngay cả quần áo của mình cũng là của Trình gia. Hai bàn tay trắng cũng tốt, cậu có thể bắt đầu lại lần nữa!
“ Cậu phải đi rồi sao?”
Trình Ảnh dựa ở phía cửa nói.
Cậu chỉ mỉm cười rồi nhẹ nhàng gật đầu.
“Ăn sáng với ta đã rồi đi !” Cô nói rồi đi xuống lầu.
Bữa ăn này có lẽ là bữa ăn thân thiết nhất cậu từng có từ khi ở Trình gia.
“ Cậu có biết …..a Hi từng nói thế nào về cậu không?” Trình Ảnh hai tay xếp ở trên bàn hướng cậu hỏi.
Cậu hiếu kì nhìn về phía cô nàng, người khác nhìn cậu như thế nào, cậu thực sự muốn biết, nhưng nếu là Trình Hi…..cậu vẫn nhớ rõ hắn đã từng đối cậu nói là—- quái vật!
“….Lúc đầu a Hi gọi điện cho ta nói nó gặp được một người bạn cùng phòng rất thú vị, nó nói tuy người đó là nam, nhưng mà tính tình lại cứ như con thỏ, lúc nào cũng sợ nó. A Hi ngữ khí lúc đó có chút không tốt, ta liền chọc nó là chắc do nó hung hăng quá …. Sau đó qua vài ngày, nó nói người bạn cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-mong/1304135/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.