Editor + Beta: Diệp tử
-o-
Tiếng cười lãnh khốc của hắn truyền đến qua điện thoại “ Bảo bối, em đừng kích động nữa! A… Cha mẹ em đang leo núi, em nói xem, bùn đất trơn như vậy, bọn họ có thể hay không trượt chân rơi xuống …”
“ Anh…” Hắn ám chỉ cái gì “ Anh muốn gì.. Anh muốn làm cái gì…” Cậu hoảng loạn gào lên.
“Tôi không muốn làm gì a, bảo bối, trên núi không khí quả thật trong trẻo, tiếc là rất ít người qua lai, dù có người rơi xuống, e là cứu không được a ! Mà tôi lại có vài ‘người bạn’ đang chờ sẵn ở đó, em nói xem, cha mẹ em có nên gặp họ hay không? Thật là khó xử a!
Máu trong người gần như đông lại, hắn đang điên cuồng nói cái gì a!
“ Anh đừng làm càn, sẽ vào tù đấy!” Cậu oán hận nói lớn, tay cầm điện thoại cũng run rẩy.
“Ngồi tù? Em đùa vui thật đó, bảo bối!” Hắn cười châm biếm “ Em không biết sao? Chỉ cần có tiền là đủ … Bảo bối, em quá ngây thơ rồi”
Từng tiếng từng tiếng ‘bảo bối’ làm thân thể cậu càng lúc càng run rẩy. Lời nói hắn vô cùng uy hiếp !
“ Anh rốt cuộc muốn cái gì… Tại sao lại là tôi chứ!” Cậu nức nở, nước mắt cũng muốn chảy ra “ Anh buông tha tôi đi…”
Hắn lạnh giọng “ Em là sủng vật của tôi, tôi muốn thế nào thì thế đó! Em dám trốn đi, còn dám bảo tôi thả em ! Bảo bối, không muốn sống nữa sao?”
“…”
“ Đi ra ngoài, xe đang chờ. Nếu không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-mong/1304103/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.