Editor + Beta: Diệp tử
-o-
“ Tiểu Thụy, tới rồi, con xuống xe đi.”
Nghe cha nói, cậu giật mình, cúi đầu, xin lỗi, bà và Tiểu Trữ, con không thể trở lại… Cậu sợ hắn, cậu biết mình hèn nhát, nhưng, cậu thực sự không thể chịu được sự đối đãi không khác gì phế vật mà hắn dành cho cậu.
Cậu đi theo cha về nhà, nhìn xa rất thanh nhã, còn thấy mẹ đang đứng trước cửa, là nhà mới của cậu a!
“Mau vào nhà, anh đi tắm đi, chắc là mệt lắm rồi!… Tiểu Thụy, con thay đồ đi, ba tắm xong rồi đến con!”
Cậu gật đầu, nhìn mẹ.
Kỹ lưỡng quan sát căn nhà, bố trí cũng không khác gì nhà cũ, cũng kiểu kiến trúc vừa đơn giản vừa nhã nhặn này. Ngồi trên xe cả ngày, cậu cũng bắt đầu mệt mỏi, cảm thấy buồn ngủ.
“Tiểu Thụy, con cầm quần áo, chuẩn bị đi tắm đi.” Mẹ ôn nhu cười, cậu nhìn thấy sự mệt mỏi phía sau nụ cười đó, một vành thâm đen quanh mắt mẹ, dù mẹ là người luôn chú ý chăm sóc bản thân.
Ta cầm quần áo, tay vô tình chạm vào tay mẹ… Nhưng ngay lập mẹ tức tách ra, quần áo rơi xuống, cậu cảm thấy khó chịu, tại sao.. Mà mẹ hình như cũng giật mình bởi hành động của mình.
“…À.. Là mẹ không cẩn thận” Mẹ phá vỡ im lặng, miễn cưỡng cười, nhặt quần áo lên.
Trong lòng một cỗ nghèn nghẹn, cậu cố kìm không cho nước mắt rơi xuống, cậu khan giọng nói “…Không, là tại con…”
“Mẹ làm cơm xong rồi! Con đừng suy nghĩ nhiều nữa..” Mẹ xoay người đi vào nhà bếp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-mong/1304101/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.