Tại trường cấp ba Hải Thành, thành tích học tập của Ương Ương chỉ ở mức trên trung bình.
Trong khu vực thành phố cấp một, tại một trường chuyên học thần nhan nhản ở khắp mọi nơi, thành tích ấy chẳng đáng là gì.
Nhưng, Ương Ương nổi tiếng trong trường học không phải vì thành tích học tập. Mà dựa vào thứ còn chói sáng hơn cả thành tích học tập, ví dụ như vô địch cuộc thi leo núi bằng tay không dành cho nữ WEG, á quân cuộc thi bắn cung dành cho nữ MCG, hay 16 tuổi đi xuyên qua Ấn Độ Dương, 17 tuổi từ phía nam Nepal leo lên đỉnh Everest.
Điều này, đối với một học sinh mà nói, không chỉ ở trên phương diện tri thức mà còn phải có sự dũng cảm.
Tại trường cấp ba Hải Thành, Ương Ương luôn đi một mình, đừng nói bạn nam, bạn nữ của cô ấy cũng rất ít.
Trong ánh mắt người ngoài, cô luôn thể hiện cho họ thấy dáng vẻ đừng có mà lại gần.
Bây giờ, vẫn là cô gái ấy, nhưng lại nói với Khánh Trần: 'Cậu mang mình về nhà?'
Đây là chuyện gì xảy ra với sư tử hà đông vậy?
Trong số người xung quanh, chắc chỉ mình Nam Canh Thần hóng hớt. Còn với hai người đã quá quen Ương Ương là Hồ Tiểu Ngưu và Trương Thiên Chân lại có cảm giác khác.
"Vừa rồi Ương Ương nói gì?" Trương Thiên Chân vẫn còn ngơ ngác hỏi.
Hồ Tiểu Ngưu trả lời: "Cô ấy nói, muốn Khánh Trần dẫn về nhà."
"Vừa rồi Ương Ương nói cái gì?"
Hồ Tiểu Ngưu: "..."
"Chắc lại nghe nhầm rồi." Trương Thiên Chân khẳng định.
Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-mong-cua-dem/924147/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.