"Bây giờ cậu ở cấp bậc gì?" Khánh Trần hỏi.
Hắn cùng Ương Ương sóng vai đi trên đường dành cho người đi bộ sau cơn mưa. Do cơn mưa rất to dẫn đến mặt đất hiện tại có rất nhiều lá rụng, toàn bộ dính sát lên mặt đất.
Khánh Trần chợt phát hiện, cô bạn này rất cao. Hắn cao 1 mét 82 nhưng khi quay qua nói chuyện không phải cúi đầu.
Ương Ương mặc chiếc áo hoodie có mũ trùm trên đầu. Cô trả lời: "Tôi cũng không biết mình ở cấp bậc gì."
"Sao có thể không biết mình ở cấp nào được cơ chứ?" Khánh Trần ngạc nhiên.
"Tôi đang đi trên đường sắt cao tốc đến Lạc Thành, bỗng nhiên dưới cánh tay có xuất hiện đếm ngược." Ương Ương giải thích: "Khi tôi xuyên qua, bỗng nhiên xuất hiện tại vùng hoang dã. Trên người có bọc hành lý, trong đó có thẻ ID chứng minh thân phận công dân Liên Bang, cùng một ít vật dụng hằng ngày. Sau đó, khi đặt chân vào thành phố, còn ngơ ngác chưa biết gì, cũng không dám hỏi linh tinh."
Khánh Trần giật mình, thì ra một người độc hành.
Trên lý thuyết, người có thể xuyên qua nhập vào người siêu phàm. Bởi vì gien của bọn họ không bị biến đổi. Trong đám người lữ khách thời gian mà Lý thị khống chế, cũng có một người siêu phàm.
Nhưng nếu như xuyên qua đã trở thành người siêu phàm cao cấp, là do số trời sao?
Khánh Trần hỏi: "Vậy sao cậu biết cách tu luyện?"
"Tôi là Giác Tỉnh Giả, không cần tu hành." Ương Ương ngạc nhiên trả lời: "Cậu không biết sao? Giác Tỉnh Giả và người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-mong-cua-dem/924145/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.