Thiếu niên bỗng nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía cây liễu lớn trước mặt. Hắn thấy một cành liễu không biết từ chỗ nào trong tán lá lấy một quả màu sữa đưa tới trước mặt hắn.
Khánh Trần im lặng nhìn, cây liễu to khủng khiếp ấy còn đung đưa lá chỉ chỉ vào miệng hắn. Giống như nó đang dùng tay làm động tác 'mời ăn' .
Thật sự Khánh Trần cảm thấy nghi ngờ. Hắn đi tới cạnh cây liễu bởi vì bản năng mách bảo hắn nó sẽ không gây tổn thương cho mình. Nhưng hành động mời ăn, lại khiến hắn cảm giác. . . được quan tâm đâm ra sợ hãi.
Trong mắt người đời, một tồn tại khinh khủng vô cùng lại mời hắn ăn!
Khánh Trần suy nghĩ, bỗng nhiên nở nụ cười: "Nếu nó muốn giết mình cũng không cần phải tốn sức như vậy phải không?"
Hắn vừa nói xong bèn cầm lấy quả ấy, gặm một mạch hai ba miếng đã hết sạch.
Mùi vị quả kia không khác nhiều so với quả táo, nhưng mới đầu ăn lại thấy mùi vị trứng gà thơm thơm.
Nó cũng không có công dụng thần kỳ như trong tưởng tượng, cũng không hề có mùi vị đặc biệt nào.
Khánh Trần nghi ngờ nhìn lại cây liễu, nó cũng không hề làm ra thêm hành động nào.
"Cám ơn." Thiếu niên nói xong chuẩn bị quay người rời đi.
Nhưng thời điểm hắn vừa quay lại, có một ngọn gió lớn từ bên trong khu vực trung tâm cuốn tới. Trong gió vang lên âm thanh người nói nhỏ, giống như nói chuyện, lại có phần giống đang hát, nghe chẳng rõ có ý nghĩa gì, nhưng Khánh Trần lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-mong-cua-dem/924125/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.