"Quy tắc mỗi vùng đất đều có sự khác biệt, mà số lượng quy tắc cũng khác nhau. Nhưng có một quy tắc mọi người đều biết: Không được ở trong đó thảo luận về nó.
Nếu không chắc chắn sẽ chết.
Loại tuyên án tử hình này không phải bước ra khỏi không vào nữa là có thể thoát, mà toàn bộ vùng đất cấm kỵ sẽ là kẻ thù của người đó.
Đương nhiên, nếu anh không xúc phạm đến quy tắc của nó, vậy nó chỉ coi anh như một vị khách bình thường. Anh có thể săn bắn thoải mái. Nghe nói ở vùng đất cấm kỵ nào đó còn có những loài như tê tê đáng yêu, khỉ lông vàng 6 tay mà các đại gia tại thành phố đều rất thích. Có thể bắt từ vùng đất cấm kỵ về làm vật nuôi.
Đồng thời, bước vào đó sẽ bị những động vật kỳ lạ mạnh mẽ săn đuổi.
Khánh Trần hỏi: "Có quy tắc nào quái dị không?"
Lý Thúc Đồng suy nghĩ: "Có một vùng đất cấm kỵ, mà con người vào đây ban đêm phải hiến tế một người đi cùng, mới có thể bình yên săn bắn."
"Vậy nếu một người đi vào, không có bạn bè nào khác thì sao?"
"Vậy lấy bản thân mình làm vật hiến tế."
"Còn cái nào kỳ lạ hơn nữa không?"
"Còn có một vùng đất, mỗi khi tiến vào một cây số phải hiến tế cho nó 1 lít máu tươi, máu ai cũng được, cũng không cần phải của con người."
Khánh Trần nhíu mày, thật sự những quy tắc của vùng đất cấm kỵ quá mức kỳ lạ, mà thường liên quan đến máu.
Qua lời nói của Lý Thúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-mong-cua-dem/924115/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.