Ban đêm, đường Bắc Đại thành phố Lạc Thành là một trong số những con đường nhộn nhịp nhất.
Hai bên đường vẫn giữ được phong cách kiến trúc cổ xưa của Trung Quốc, trên con đường đá xanh còn đó dãy đèn lồng mang hơi hướng lễ hội.
Trên con đường dài khoảng chừng một cây số, có bán chân gà nướng, bánh bột mì. Những món ăn này được bán trên chiếc xe nhỏ có cùng phong cách, được nối tiếp nhau san sát dọc theo hướng nam.
Trời vừa tối, đèn lồng đã được bật. Trên phố đi bộ mọi người chen chúc nhau, vô cùng nhộn nhịp.
Trong một ngõ nhỏ, phía nam đường Bắc Đại, có một cửa hàng nhỏ nhỏ, phía trên có treo biển: Thu mua giá cao Mao Đài, Đông trùng hạ thảo, nhân sâm, vàng bạc. . .
Trong cửa hàng, có một ông lão đang đứng trên một chiếc ghế dài trước cửa. Lão dùng khăn lau, nhẹ nhàng lau đi bụi bẩn trên chiếc đèn lồng trước cửa.
"Hôm nay giá vàng thế nào?"
Một giọng nói khàn khàn phía sau ông lão vang lên. Lão nhìn lại, tỏ vẻ vui mừng: "Thằng nhóc, lại là cậu à?"
Đó là Khánh Trần, hai tay đút vào túi áo hoodie, đầu đội mũ trùm. Nếu như không nhìn kỹ sẽ rất khó nhìn ra dáng vẻ của hắn.
Có điều, Khánh Trần trong ký ức ông ta còn mới mẻ, với lại lần trước còn kiếm lời lớn, cho nên liếc nhìn đã có thể nhận ra.
Khánh Trần bình tĩnh nói: "Tôi đã hỏi qua các cửa hàng khác. Dù không có hoá đơn cũng sẽ thu vào theo giá cả bình thường. Các hiệu cầm đồ khác đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-mong-cua-dem/924103/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.