"Là một người bạn, em đã giúp cô ấy hai lần." Khánh Trần cũng không ngờ được, Giang Tuyết lại cẩn thận đến trình độ đó. Ngay cả người khó tính như Diệp Vãn cũng đưa ra lời khen.
Diệp Vãn không nói thêm điều gì nữa, mà giúp hắn bôi thuốc lên.
Khánh Trần chỉ cảm giác được lòng bàn chân mình trở nên nóng bỏng, còn ngứa nữa, vô cùng khó chịu.
Điều này khác xa tưởng tượng của hắn. Khánh Trần luôn nghĩ thuốc chữa thương ở Thế Giới Bên Trong phải nhẹ nhàng dễ chịu chứ nhỉ?
Lâm Tiểu Tiếu bên cạnh nói: "Cố chịu, loại này không có tác dụng giảm đau, nhưng khả năng khôi phục khá tuyệt vời. Đương nhiên muốn khôi phục nhanh thì phải chịu đựng, trên đời này không có chuyện gì mà không phải trả giá cả."
Lý Thúc Đồng hỏi: "Trước đó con nói có 5 kẻ địch, vậy con giết mấy tên?"
Khánh Trần trả lời: "Giết 6 tên."
Diệp Vãn nhìn Lâm Tiểu Tiếu nói: "Tiền đâu? Vượt những 4 tên."
Lâm Tiểu Tiếu cam lòng chịu thiệt: "Ồ, thằng nhóc nhà cậu cũng ác quá thể đáng. . . Chờ đã, có 5 tên bắt cóc, cậu lại bảo giết sáu? Chú mày tính cả bạn học vào à?"
Khánh Trần: ". . . Không phải, số lượng đám tội phạm vượt qua dự tính. Tổng cộng có 8 tên."
"Thì ra là vậy."
Lúc này, Khánh Trần đã hình thành thói quen, bị hai người kia dùng làm đồ đánh cược. Hắn tò mò hỏi: "Anh cược em giết mấy người?"
"Ba người, anh cảm thấy giết ba người đã rất khá rồi, bởi vì đây là lần đầu cậu giết người mà." Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-mong-cua-dem/924072/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.